HOÀN HẢO

HOÀN HẢO

Bích Linh Kha -  Hoàng Huy

    Thượng đế hiện ra với nhà điêu khắc:
 
          - Được,ta đồng ý cho ngươi tất cả “chất liệu” để ngươi tạc nên một nhân vật hoàn hảo như ngươi cầu ước. Nhưng nhớ chỉ được một lần duy nhất.”
 
    Nhà điêu khắc mừng lắm ,đem tất cả tài năng ,công sức,mơ ước …tạc tạo nên một nhân vật nữ thật tuyệt mỹ.Rồi chàng đắp thêm chất liệu thánh thiện ,hiền lành ,tài năng cho nàng.
 
    Nàng thùy mị nết na ,những bước chân nàng đến đâu thì hoa thơm trắng thanh khiết mọc lên ,chung quanh nàng luôn có bướm,chim …dập dìu bay lượn ,hót vang phụ họa khi nàng cất tiếng hát .Chàng sống rất hạnh phúc như giữa cõi địa đàng.
 
    Rồi một ngày ,chàng phát hiện trong nàng thiếu thiếu một cái gì đó…sự buồn tẻ nhạt ,hay như nàng bị “ khờ khờ..”sao sao ấy. Chàng cảm thấy trống vắng ,không còn thi vị
 
    Nhà điêu khắc lại tha thiết cầu xin .Thượng đế mủi lòng phán: “ Được ta sẽ cho ngươi thêm một cơ hội hoàn chỉnh tác phẩm của ngươi .Và đừng bao giờ gọi ta nữa.
 
    Sung sướng ,nhà điêu khắc đắp thêm cho nàng những chất liệu thông minh,lanh lẹ,trí tuệ ,tính cách …những ưu điểm tuyệt vời mà chàng nhớ , chàng đều gắn vào cho nàng.
 
    Và đúng như chàng mong ước ,nàng thật tuyệt tuyệt hảo…nàng đến đâu hoa lá sắc màu phải khép nép trốn lẫn ;Ong bướm chẳng còn thiết hút mật hoa ,chúng chỉ biết bay theo mùi hương của nàng cho đến khi đói lả ngã gục.Khi nàng cất tiếng hát vang lên …chim chóc thú rừng chỉ còn đứng yên chết lặng. Sự thông minh , tính cách sắc sảo,trí tuệ…của nàng cũng làm cho chàng chỉ biết lắng nghe bái phục….
Sau những ngày hạnh phúc tột cùng mê muội,một buổi sáng thức dậy sớm ,chàng khoan khoái vươn vai hít thở khí trời…bất chợt chàng nhìn quanh : khu vườn địa đàng của chàng đã xơ xác ,cỏ hoa chết lịm héo úa ; ong bướm chỉ còn là những cái xác khô la liệt ;thú rừng chim chóc…vắng lặng như đã trốn đi đâu …
 
    Chàng bắt đầu sợ hãi,chẳng còn nhớ biết mình là ai? một sự cô độc bao trùm…chàng quỳ xuống cầu xin Thượng đế…nhưng Ngài chẳng còn hiện ra .
 
    Vài tuần sau ,người ta phát hiện chàng treo cổ trên một cành cây khô cằn cỗi duy nhất còn lại giữa vườn địa đàng của mình.
 
 ---o0o---
 
Re: chuyện bịa HOÀN HẢO
: Bích Linh Kha
----------------
    ... Rồi một năm sau đó... Vào một ngày cuối tháng 10, người ta thấy một phụ nữ dẫn theo một nhóc tì tóc vàng, mắt xanh đến trước mộ chàng điêu khắc . Nàng thắp một nén nhang và đặt lên mộ Chàng một bó hoa rồi đứng đó thì thầm ... Rất tiếc anh dại dột quá! thời buổi này mà lại trao tất cả cho đàn bà. Tôi ở với anh để mà chết đói à. tôi qua Mỹ kiếm Chồng giàu có lại đẹp trai sẽ xứng hơn với anh... Thằng nhỏ này là kết quả của những đêm anh ngủ say như chết .... Tôi biết làm gì lúc đó? giá như ngày đó anh tạc cho tôi biết cách làm chủ cảm xúc của mình thì nay đã không ra sự thể như thế này...!
 
    Bàn thêm: ...Thiên Đường hữu lộ Nhân vô đáo -
                        A Tỳ vô môn Khách vãng lai...
 
    ... Bác điêu khắc này thật... Ai lại đi lấy mấy thứ trần tục mà tạc tượng trên Thiên Đàng , rốt cuộc " Xôi hỏng, Bỏng không " thiệt buồn hết sức...!! ?

BÀI VIẾT

CA ĐOÀN AVE MARIA & CĐ KITÔ VUA

  Vũ Minh Đức     Năm 1954 Giáo xứ Bắc Dũng đã được khai sinh và hình thành trên vùng đất mới dười nắng ấm chuẩn bị vào Xuân giữa Sài Gòn. Song song đó trong việc phụng vụ , giáo xứ cũng đã thành lập ca đoàn vào thời sơ khai non trẻ này.     Ca đoàn chính của...

MÌ QUẢNG và CAO LẦU

Lê Phương Minh.     Có nhiều nơi ở Sài Gòn bán mì quảng như ở chợ Ông Tạ, chợ Bà Chiểu, chợ Gò Vấp, chợ An Nhơn cũng có..... còn như có tiếng tăm thì phải nói là chợ Bà Hoa. Ngay cả có lần ra tới Trà Kiệu cái nôi của mì Quảng vẫn không đồng...

Bolo de Căn - em Dalat, Vietnã.

 L e p h u o n g m i n h       De manhã cedo, o tempo está fresco, desça a esquina do Lago Xuan Huong, na Avenida Tran Quoc Toan. Passando pela fonte Da Lat, parando para olhar ao redor é muito...

ÔNG NGOẠI TÔI

L ê p h ư ơ n g m i n h     Cụ Giuse Lê Ngọc Tuấn Sinh năm 1909, từ trần ngày 1-9-1972 người làng Nam Hưng. Cụ giỏi tiếng Pháp , lập gia đình và sống tại nhà riêng cùng vợ và các con tại Hải Dương và làm chủ một đội xe đò khoảng 5-6 chiếc thời bấy giờ.     Vào Nam năm...

LỜI BỘC BẠCH CỦA ÔNG LÁI ĐÒ GIÀ

     Áng hồng tiá vùng trời phía Tây, đang dần nhường chỗ cho những ngọn đèn đường của phố thị. Những tia sáng vằn vèo từ những chiếc xe, đã tạo nên màu sắc lung linh cho một buổi chiều tối… Một ngày đang dần...

TRONG GIAN TRUÂN CHÚA ĐÃ ĐÁP LỜI

Vũ Minh Đức          Về nhận xứ mới sau một thời ly loạn, thật ngậm ngùi với cảnh quan ảm đạm so với một Bắc Dũng xưa kia. Cái nề nếp xưa vẫn còn đó, nhưng các đoàn hội chẳng còn như xưa....           Ngày hai bữa...

CHỜ ĐƯỢC CẤP CỨU

Lê Phương Minh.        Ông là một bác sĩ đã gần ba chục năm.... rồi làm đến thạc sĩ hay tiến sĩ y khoa ngót hai chục năm nữa tại một bệnh viện lớn ở thành phố.     Dưới con mắt nhiếu người, gia đình ông là một gia đình hạnh phúc. Vợ ông cũng là một bác...

XÓM MỚI

Vũ Minh Đức Xóm Mới...    Ngày xa xưa khi chưa được đặt tên, là một vùng đất mà người dân Nam bản xứ bỏ Hoang. Nằm áp sát dọc bờ sông vàm thuật. Vào thời đó chỉ có hai đường chính. Một là đường đê nhỏ từ An Nhơn xuống ngã tư Xóm Mới bây giờ . Hai là con đường lớn hơn một chút gọi là...

MINH TAYLOR

Lê Phương Minh     Bóng của lão và chiếc xe xích lô đạp, in đậm dưới lòng con đường đi về hướng Xóm Mới…     Buổi trưa đầu tháng Hạ, trên dốc Hố An Nhơn. Nắng không gắt và dữ dội cho lắm, nhưng cũng đủ khiến cái áo sơ-mi Tetron cũ sờn đẫm ướt.  Mồ hôi chảy thành...

MỘ KHÚC

Lê Phương Minh     Thế là được khỏe lại thêm một chút, cái nghề thầy giáo cũng chẳng hơn như bao nhiêu nghề khác. Cũng vất vả trần ai chẳng kém. Càng về cuối năm thì công việc lại càng trở lên bận rộn. Cuối năm thì vào mùa thi đệ nhất bán niên. Mà các bác biết rồi đấy, hết luyện thi,...
1 | 2 >>