HOÀN HẢO

HOÀN HẢO

Bích Linh Kha -  Hoàng Huy

    Thượng đế hiện ra với nhà điêu khắc:
 
          - Được,ta đồng ý cho ngươi tất cả “chất liệu” để ngươi tạc nên một nhân vật hoàn hảo như ngươi cầu ước. Nhưng nhớ chỉ được một lần duy nhất.”
 
    Nhà điêu khắc mừng lắm ,đem tất cả tài năng ,công sức,mơ ước …tạc tạo nên một nhân vật nữ thật tuyệt mỹ.Rồi chàng đắp thêm chất liệu thánh thiện ,hiền lành ,tài năng cho nàng.
 
    Nàng thùy mị nết na ,những bước chân nàng đến đâu thì hoa thơm trắng thanh khiết mọc lên ,chung quanh nàng luôn có bướm,chim …dập dìu bay lượn ,hót vang phụ họa khi nàng cất tiếng hát .Chàng sống rất hạnh phúc như giữa cõi địa đàng.
 
    Rồi một ngày ,chàng phát hiện trong nàng thiếu thiếu một cái gì đó…sự buồn tẻ nhạt ,hay như nàng bị “ khờ khờ..”sao sao ấy. Chàng cảm thấy trống vắng ,không còn thi vị
 
    Nhà điêu khắc lại tha thiết cầu xin .Thượng đế mủi lòng phán: “ Được ta sẽ cho ngươi thêm một cơ hội hoàn chỉnh tác phẩm của ngươi .Và đừng bao giờ gọi ta nữa.
 
    Sung sướng ,nhà điêu khắc đắp thêm cho nàng những chất liệu thông minh,lanh lẹ,trí tuệ ,tính cách …những ưu điểm tuyệt vời mà chàng nhớ , chàng đều gắn vào cho nàng.
 
    Và đúng như chàng mong ước ,nàng thật tuyệt tuyệt hảo…nàng đến đâu hoa lá sắc màu phải khép nép trốn lẫn ;Ong bướm chẳng còn thiết hút mật hoa ,chúng chỉ biết bay theo mùi hương của nàng cho đến khi đói lả ngã gục.Khi nàng cất tiếng hát vang lên …chim chóc thú rừng chỉ còn đứng yên chết lặng. Sự thông minh , tính cách sắc sảo,trí tuệ…của nàng cũng làm cho chàng chỉ biết lắng nghe bái phục….
Sau những ngày hạnh phúc tột cùng mê muội,một buổi sáng thức dậy sớm ,chàng khoan khoái vươn vai hít thở khí trời…bất chợt chàng nhìn quanh : khu vườn địa đàng của chàng đã xơ xác ,cỏ hoa chết lịm héo úa ; ong bướm chỉ còn là những cái xác khô la liệt ;thú rừng chim chóc…vắng lặng như đã trốn đi đâu …
 
    Chàng bắt đầu sợ hãi,chẳng còn nhớ biết mình là ai? một sự cô độc bao trùm…chàng quỳ xuống cầu xin Thượng đế…nhưng Ngài chẳng còn hiện ra .
 
    Vài tuần sau ,người ta phát hiện chàng treo cổ trên một cành cây khô cằn cỗi duy nhất còn lại giữa vườn địa đàng của mình.
 
 ---o0o---
 
Re: chuyện bịa HOÀN HẢO
: Bích Linh Kha
----------------
    ... Rồi một năm sau đó... Vào một ngày cuối tháng 10, người ta thấy một phụ nữ dẫn theo một nhóc tì tóc vàng, mắt xanh đến trước mộ chàng điêu khắc . Nàng thắp một nén nhang và đặt lên mộ Chàng một bó hoa rồi đứng đó thì thầm ... Rất tiếc anh dại dột quá! thời buổi này mà lại trao tất cả cho đàn bà. Tôi ở với anh để mà chết đói à. tôi qua Mỹ kiếm Chồng giàu có lại đẹp trai sẽ xứng hơn với anh... Thằng nhỏ này là kết quả của những đêm anh ngủ say như chết .... Tôi biết làm gì lúc đó? giá như ngày đó anh tạc cho tôi biết cách làm chủ cảm xúc của mình thì nay đã không ra sự thể như thế này...!
 
    Bàn thêm: ...Thiên Đường hữu lộ Nhân vô đáo -
                        A Tỳ vô môn Khách vãng lai...
 
    ... Bác điêu khắc này thật... Ai lại đi lấy mấy thứ trần tục mà tạc tượng trên Thiên Đàng , rốt cuộc " Xôi hỏng, Bỏng không " thiệt buồn hết sức...!! ?

BÀI VIẾT

Thuý Trần

Lê Phương Minh "Lòng thầm nhủ sẽ không nhớ tới nữa Nhưng lạ thay dạ lại nhớ người dưng Giữa phố đông sao nước mắt lưng chừng Người đi mãi để ngàn trùng xa cách Gần ngày thi hững hờ chuyện đèn sách Mẹ có buồn cũng đừng trách con yêu Ước gì thơ bé để khỏi biết nhiều Vẫn hồn nhiên mỗi chiều khi xuống...

HAI LÚA

Lê Phương Minh     Lúa ngồi suy tư bên cạnh chiếc quạt bàn ì ạch đang chạy. Một ly cà phê đen, một bình trà nóng; điếu thuốc trên chiếc gạt đang cháy dở dang; cái tàn trắng dài ngoẵng như túm râu của "lão Ất Mùi" trong tấm lịch đang treo trên tường trước mặt. Buổi sáng an lành, trời...

Cái phòng nhhỏ

( viết dở dang 12-6-2010)     TN. Một gã tuổi đã ngoài tứ tuần. Nước da hơi sạm nắng, tướng đi của gã khỏe khoắn và nhanh nhẹn. Gã sở hữu một khuôn mặt điển trai đầy đặn với cặp mắt tinh anh, lanh lẹ. Đôi môi của gã hồng hồng căng mọng tựa những tép cam tươi khiến các cô gái đôi...
<< 1 | 2