B í c h l i n h k h a 2

B í c h l i n h k h a 2

Vẫn là con Cha                Sài Gòn nhớ             Vàng                         Nhớ
Trăng thanh như ngọc     Tuổi đôi mươi           Tình demi-garçon      Tóc thề
Tình si                              Tình đất và biển       Tình bạn                    Tím
Tiễn người đi                    Thú điền viên           Tết đơn nghèo           Tay thơm

Tai nạn trong đời              Tai nạn thứ nhì         Tâm tình con             Qua giông bão
Nụ tình                              Nhớ và thơ               Nhớ cố hương          Nhớ cha
Nhớ em          Ngóng quà người trên face         Mưa ghen                 Mừng thay
Mùa gặt bên em               Mơ về anh                Lúng liếng môi hồng  Là tình yêu
Khúc kinh ban chiều        Khóc tạ mẹ                Hương trà                 Hội ngộ
Chúc mừng bạn sunh nhật

 

 
           VẪN LÀ CON CHA
Vẫn là tiếng gọi tiếng kêu mời
Sau những lần vui những cuộc chơi

Bất xứng bao điều xin hối lỗi
Cha thường bênh đỡ chẳng hề lơi
Vẫn là muối mặn ướp cho đời
Tình mến trong con chẳng thể khơi
Vui thú nhiều điều luôn réo gọi
Lời thầm xin hứa thể nào vơi
Vẫn là mỗi tối lúc chiều buông
Nhà tạm chong đèn Cha thấy buồn
Lâu lắm mong chờ con trở lại
Cùng Cha tâm sự thoả lòng thương
Vẫn là con dại tính thời ương
Bản ngã thâm tâm thật bất thường
Luôn nghĩ hưởng an là lẽ sống
Khấu đầu tạ lỗi giữa đêm trường
Cha biết con nay đà hối tội
Vẫn là hoa thắm góp cho đời
Dẫu chưa được biết đâu nguồn cội
Suối mát có ngày sẽ được cơi.

---------------------------
                       VÀNG
Vàng sân vàng khói vàng cô liêu
Vàng cả không gian nhuộm gió chiều
Vàng nhuốm tình ta… Người có biết
Tình vàng chót rớt… một thuở yêu….


--------------------------
     TRĂNG THANH NHƯ NGỌC

Đêm Thu sao vắng bóng nàng?
Soi gương, ngả ánh vầng trăng chờ người
Trăng xanh, xanh mái tóc ai?
Xanh con ngõ nhỏ, xanh hai lối về

Bước chân anh mải rụt rè
Tại con ngõ ấy hay vì tại em
Tại dăm ba đứa trai quen
Tại con chó mực kế bên cạnh nhà
Tại đâu khó quá là Ba!
Tại đâu Mẹ bảo “vào ra giữ mình”!?

Lòng anh sáng tựa sân đình
Trải ra nâng ngón tay xinh, ngọc ngà
Trải ra đón nhận tình ta
Trải ra ôm trọn mặn mà nhân duyên.


-------------------
            TÌNH DEMI-GARÇON

Chiều tháng sáu mưa không dứt hạt
Áng chiều tà ướt nhạt đường đi
Em ngồi mưa bụi ướt mi
Đạp xe ngang phố bên ni anh chờ
Chân nhẹ bước sau bờ giậu nhỏ
Tóc đờ-mi gợi nhớ ngàn thương
Con tim bối rối bên đường
Gọi không thành tiếng lòng đang ngập ngừng
Anh sợ Ba lừng chừng chẳng dám
Lỡ qua rồi… ngại lắm, em la….
Nhủ lòng đứng ngắm người ta
Lối về miệng đắng sao mà lạ quên
Có biết rằng anh đêm thức trắng
Bởi hương tình nhuộm thắm yêu đương
Đời sao lắm mối tơ vương
Để cho nhung nhớ tình nương thẫn thờ.


--------------------------
                   TÌNH SI

Tình si vác nặng để mà chi ?
Nặng gánh, hân hoan thì xá gì
Biến đổi hồn tôi khi vấp ngã
Cho dù giông bão vẫn mà đi

Đuổi mồi bắt bóng mãi làm chi ?
Cuộc sống ta đây đã mấy thì
Nếu muốn thành “Nhân” thời chớ ghét
Đến rồi… có lúc tiễn người đi


------------------
                  TÌNH BẠN
Run run tay bắt mặt mừng
Tim reo mở hội tưng bừng hoan ca
Đã mấy Thu rồi ta gặp lại

Bao Hè về nhớ ngại chia xa
Hoa tươi duyên dáng mặn mà
Đời cho tao ngộ chan hòa tình thân

Bóng dáng xưa dừng chân lặng ngắm
Gió u mờ chết tận tâm can
Chim vui sải cánh lạc đàn

Quê người viễn xứ mây ngàn hồi hương
Vớt nhớ nhung về thương cánh phượng
Bẻ sầu bi choán hướng chia đường
Sống lâu mới biết đêm trường
Bây chừ tóc bạc vấn vương ân tình
Tháng lại ngày hồi sinh ký ức

Lòng còn đọng mấy lúc bên nhau
Tình bạn cho đến mai sau
Cuối trời cùng đất mưa mau chẳng sờn.

-----------------
              TIỄN NGƯỜI ĐI
Đời tặng ban ngày tháng đẹp xinh
Em cho ta vạn nụ Xuân tình
Giữa muôn trùng ánh dương ngời sáng
Rung nhuỵ vàng hồng trắng tuyết trinh

Rung nhuỵ vàng hồng trắng tuyết trinh
Run bờ mi tiễn kẻ đăng trình
Vươn tay níu mối tình ngây dại

Trời sáng rồi xa nhé bé xinh

----------------------
           TẾT ĐƠN NGHÈO

Năm nào mà chẳng giống nhau thôi
Cơm áo gạo tiền vẫn cứ vòi
Xuân đến chi mà ta thấy cực ?
Tết về lại vẫn nợ kêu đòi
Ba mươi khật khưỡng mò cơm nguội
Mồng một gật gà kiếm ít lon
Nhớ bạn, thương thân ta độc ẩm
Vợ khờ con dại còn gì son


---------------
              TAY THƠM

Bàn tay ma mãnh quen quen
Lần đầu theo tóc làm em hết hồn
Người thương dạ cũng bồn chồn
Mơn man khóe mắt hết hồn em chưa

Chiều vương gió lạnh lưa thưa ...

Nhớ những… lối tay thường nghẹn thở
Nhớ nụ hôn… chớm nở tay thơm
Trời ơi…! có chết còn hơn
Da gà gai ốc nổi trơn hết rồi....


-------------------
            TAI NẠN TRONG ĐỜI

Năm anh mười bảy mới vừa yêu
Cô bé thơ ngây một buổi chiều
Một thoáng hoa rơi vào dĩ vãng
Người đi, nỗi nhớ, chốn cô liêu

Bao nhiêu thương nhớ rồi thương nhớ
Nhủ lòng chưa tỏ, dạ chơi vơi
Đau như chó cắn buồn day dứt
Tai nạn thứ nhất đến trong đời.


-----------------
           TAI NẠN THỨ NHÌ

Em về mang ký ức ngày mưa
Có nhớ có thương mấy cũng vừa
Đỏng đảnh Sài Gòn mưa lại nắng
Em tôi xinh xắn ánh chiều thua

Lục tung ký ức thuở mơ màng
Xơ xác hoa rơi mấy độ vàng
Tai nạn thứ nhì đừng đến nhé
Cho tôi chăm chút thời bên nàng.


---------------------
              TAI NẠN QUÁ TAM
Rồi năm hăm bảy vẫn ở không
Vô ý nên va phải bóng hồng
Đất khiến trời sui nên lại ngã
Cuộc đời trai trẻ coi như tong....
----------------------------
                      NỤ TÌNH

Cười rạng rỡ chàng vừa tròn mười bảy
Nàng xinh tươi mới chớm tuổi mười lăm
Đẹp liêu trai dịu nhẹ của trăng rằm
Tình kết nụ giữa Thu vàng lộng lẫy
Trời ngọc bích mặt hồ xanh sóng dậy
Gió u hoài mặc tóc rối bay đi
Mắt long lanh trong ánh sáng kinh kỳ
Lòng chạnh nhớ người xưa chiều cố quận.


----------------------------
                 NHỚ CỐ HƯƠNG
Placentia ba chín mùa mưa đổ
Chúa thưởng ban ân độ tháng ngày
Gia đình con cháu vui thay
Hằng luôn cầu nguyện giữ ngay cương thường

Với mẹ già luôn thương phụng dưỡng
Đạo phu thê cùng hướng nghĩa trung
Cháu con gìn giữ hạnh dung

Công ngôn sáng tỏ làm khung trau mình
Vui nhìn cháu chắt đẹp xinh
Mơ về đất tổ phúc vinh rạng ngời
Nửa đời người ngụ nơi đất khách...

---------------------------
                  NHỚ EM…

Đỏ môi như ớt sau nhà
Da em trắng bóc trứng gà mái tơ
Rau răm trên đĩa phất phơ
Thêm chai xị đế, thêm “bơ” lạc giòn

Thêm con cà cuống vẫn còn
Để trên sóng chén, niêu tròn, hôn qua
Thanh Trì, bánh cuốn, hành hoa
Mỏng như áo mới, thướt tha trắng dài

Dạ dày, sao quá đọa đày
Khốn cho cái phận kẻ này yêu “woa”.(wall street-rượu mạnh)
Ngủ mơ, anh vẫn chan hoà
Mong ngày có được trứng gà lai rai


-----------------------
              MƯA GHEN

Gió hàm hồ thổi tung tóc rối
Mây dỗi hờn che lối em qua
Mưa ghen trút giận làn da
Để cho ướt lối đời ta giữa đàng
Năm ngón nhỏ ghì đan gió rít
Gót chân trần bịn rịn đường đi
Mắt buồn ngấn ướt bờ mi
Môi cong nhắn nhủ tình si hao gầy
Tâm sáng ngời mưa đầy chẳng dám
Phố lên đèn khiến đám mây trôi
Em về chốn cũ xa xôi
Nhọc cho gót nhỏ hồn tôi tơi bời


---------------------
               MƠ VỀ ANH

Mây giăng tháng tám cho đêm dài
Rả rích mưa đời ướt áo ai
Xa dấu chân anh sau ngõ nhỏ
Nghe lòng náo nức đợi ngày mai

Khoe anh áo mới giữa đường xưa
Những lúc vui buồn khi đón đưa
Nơi ấy ấp ôm bao Kỷ niệm
Chúng mình nhớ mãi những ngày mưa

Tối nay trằn trọc nhớ về anh
Đêm xuống thầm mong giấc mộng lành
Anh đến lòng em thôi hết nhớ
Ta vui no thỏa những ngày xanh


--------------------
          LÀ TÌNH YÊU

Là diều nhỏ gieo trên miền ký ức
Là gió yêu rải sóng nước muôn trùng
Là nắng vàng nguyệch ngoặc nét chân dung
Là trông ngóng chân trời xa vô cực
Là ý niệm khi tim hồng tỉnh thức
Là ngàn mây ân ái cõi xa xăm
Là hương thơm thấm đượm da trắng ngần
Là ước mộng cho lòng thêm náo nức
Là trọn vẹn cõi tình anh với em.


------------------------------------
             KHÓC TẠ MẸ
Đông tàn thao thức bên giường mẹ
Chuông nhà thờ đổ nhe từng âm
Ra đi lúc tiếng buông trầm
Gĩa từ con cháu mà tâm chẳng đành
Giọt vắn dài đêm thanh cô tịch

Bịn rịn thay nghịch cảnh chia ly
Mẹ đành lỡ bỏ mà đi
Bơ vơ trống vắng mong gì báo ơn
Nhớ những ngày lo cơm từng bữa
Gánh gạo mẹ nhọc giữa tuổi Xuân
Thời gian năm tháng xoay vần
Bao mùa ly loạn cho thân héo gầy
Khóc tạ mẹ từ đây vĩnh phúc
Chúa thương ban giữa lúc ly trần
Hồn thanh thản đón hồng ân
Thiên đường rộng mở trong ngần Thánh Danh.


-------------------
           HỘI NGỘ
Họp mặt về đây thoả chuyện đời
Bạn lòng tri kỷ vẫn khôn nguôi
Truyền thần đồ hoạ dăm thằng đã

Điêu khắc chân dung mấy đứa thôi
Múa cọ bệt màu hồn đọng lắng
Vung bay tác cảnh giọt đầy vơi
Gặp nhau mừng tủi mà lưu luyến
Tình nghĩa chan hoà toả khắp nơi
 
 
 
 
              . SÀI GÒN NHỚ

Sài Gòn nhớ Sài Gòn thương
Cho ta hơi ấm vấn vương cuộc đời
Người đi đã mấy Thu rồi
Nhớ chăng kỷ niệm êm trôi xa mờ
Sài Gòn để nhớ dể mơ
Ngựa xe lữ khách ngẩn ngơ trao tình
Sài Gòn phố ngọc người xinh
Có kiều vô thủy lung linh sác màu
Sài Gòn trên bến dưới tàu
Có vườn bách thảo có trường Gia Long
Sài Gòn mỗi sáng chờ mong
Dạo thương xá Tax dạo đường Hàm Nghi
Sài Gòn thiếu nữ Xuân thì
Trưng Vương tan học mùa thi lại về
Sài Gòn áo trắng tóc thề
Trong từng con ngõ trước thềm nàng Xuân
Sài Gòn mỗi dịp mùa sang
Lại thay áo mới hỉ hoan rạng ngời
Sài Gòn tình nghĩa đầy vơi
Để mình dạo phố chiều khơi nắng vàng
Xa xôi nỗi nhớ còn mang
Còn thương cái nắng chang chang Sài Gòn.


---------------------
                     NHỚ

Một thời để nhớ để không quên
Để được trẻ lại thêm đôi chút
Một chút vô tư, một chút mừng
Một chút vấn vương thời trai trẻ
Một chút ngu ngơ, chút ngập ngừng


----------------------
             TUỔI ĐÔI MƯƠI

Nắng chạy dài trên bờ biển vắng
Sóng reo vui lấp lánh thu vàng
Từng chùm sáng chiếu đùa làn tóc
Ánh mắt cười cho dạ xốn xang

Biết không em thiếu nữ đài trang
Làm đắm đuối tim anh nhẹ nhàng
Khi chở em mình cùng dạo biển
Lòng rung nhịp lúc bóng chiều tan

Biết không em thích mắt môi tươi
Gió biển thêm mằn mặn nụ cười
Anh rất thích màu trời rạng rỡ
Điểm tô đời lúc tuổi đôi mươi


-------------------------
                      TÓC THỀ

Tóc thề vắt, ngang qua con ngõ nhỏ
Tà áo ai như gởi trọn đường đi
Dáng thướt tha, nâng nhẹ cả lối về
Tay âu yếm, áng chiều vàng, tươi đẹp

Ngại lối bước, bên em sao quá hẹp
Ngại môi xinh, buông nhẹ câu chối từ
Anh vẫn theo, con ngõ ấy... tương tư
Và dõi bước chiều vàng… cô em nhỏ


-----------------------
          TÌNH ĐẤT VÀ BIỂN
Tình em như sóng xô bờ biển
Đất tựa anh vĩnh viễn không lìa

Thủy chung biển đất chẳng chia
Ngày đêm biển vẫn vỗ về đất thôi
Có những chiều gió khơi biển động
Bão kéo về cho đất tả tơi
Đôi khi biển lặng không lời
Khiến lòng đất lạnh chơi vơi nghìn trùng
Tính khí biển vô cùng đỏng đảnh
Mới hiền hòa bỗng đã chua ngoa
Săm soi với đất phù sa
Để cho thân đất còn da gầy mòn
Biển bao la nhưng còn vụng dại
Đất hiền hòa quản ngại bão dông
Lỗi là tại gió chơi ngông
Lập lờ xúi biển mênh mông sóng cuồng
Đất mệt nhoài chẳng trông ra đất
Biển vô tình chồng chất sóng xô
Đất thành hoài bão ngu ngơ
Mộng mơ của đất bơ vơ mịt mù.

--------------------
                      TÍM

Chiều nay phố cũ loang màu tím
Tím cả hồn tôi tím dại khờ
Con tim, loạn tím hồn thơ
Lê chân chếnh choáng tím mờ men say
Cơn gió chiều heo may nhuộm thẫm
Tím hoang đàng lạ lẫm đường xưa
Cõi tình tựa thoảng gió đưa
Mới đây đã tưởng như chưa ngày nào
Nhân duyên phủ bụi, mờ hư ảo
Tím rộn rã cười…Bão lệ rơi
Tình ơi! dĩ vãng qua rồi
Vành khăn trắng nhớ, tím môi hẹn thề
            THÚ ĐIỀN VIÊN

-Mờ mờ ảo ảo kinh sương
Làm sao mà biết thiên đường nơi nao
Cuộc đời sóng cuộn ào ào
Chỉ xin một chút ao sau vườn nhà
-Thêm ba hũ mắm hũ cà
Thêm chum rượu nhạt là đà say sưa
Vài thanh đậu hũ ban trưa
Đảm đang, bếp núc tao ưa… U mày
-Quê Hai chỉ có miếng cầy
Hương đồng gió nội ngất ngây Thiên Đàng
-Cầy quay, miếng thịt ươm vàng
Hít hà, tướm mỡ, (dễ dàng bỏ qua ?)
Lá móc mật, cắn hành hoa
Chờ cho thấm giọng, vài ba miếng riềng
Nhậu qua, chớ nói là ghiền
“Làng Vân” tua mới tới phiên bạn liền
Uống vào quả thật “hữu Thiên”
Quê em thịt chó…Bát Tiên phải thèm
Thêm móm rượu trứng tòm tèm
“Hạ thổ bách nhật” sang hèn cũng ưa


-----------------
       TÂM TÌNH CON
Vòng tay Chúa ban ơn
Con thấy lòng vui sướng

Chúa khoan dung độ lượng
Con cảm nhận bình an
Chúa nguồn mạch từ nhân
Con thành tâm thống hối
Khi muôn vàn lỗi tội
Chúa vẫn trọn tình thương.

--------------------------
            QUA GIÔNG BÃO

Giọt sương bé long lanh cành nhạc ngựa
Chờ bình minh ló dạng dưới cơn mưa
Con chim nhỏ chen mây vào lẽ sống
Ở chân trời xanh thẫm cuối rừng thưa

Trên đôi cánh ước mơ là biển cả
Trên thân gầy mang nặng gánh gia gia
Sao thương quá thân cò khi hôm sớm
Bao nhọc nhằn rồi cũng lúc vinh hoa


------------------
               NHỚ VÀ THƠ
Một đống cái nhớ trở thành thơ
Một đống cái thơ thành thẫn thờ
Vẫn nhớ đến giờ... em ác thế
Gặp lại em rồi thở dễ hơn.


---------------
               NHỚ CHA

Mưa như trút phận người đa đoan
Cha dẫn con trong cõi phúc toàn
Công khó nhọc tay nâng tủi nhục
Gánh truân chuyên nhẹ bước hân hoan
Gíáo đường hồi đổ chuông ly biệt
Gia phụ nghẹn lòng tiếng nhặt khoan
Chúa hỡi ! trong tay người nắm giữ
Hương hồn cha thoát cảnh trầm oan.


-------------------------
 NGÓNG QUÀ, NGƯỜI TRÊN FACE...

Ai nhớ… ai trông… lúc xế tà
Vườn thơ nhạc lạnh vắng người đi
Sài Gòn ấm lắm khi chiều đến
Đà Lạt lạnh không mỗi tối về
Thịt Chó Xóm nghèo thời cũng nhẹ
Bánh Bèo phố núi thiệt là mê
Quên sao mỗi tối on-line nhỉ
… xíu mại, Chén Mì … ngồi tỉ tê.


----------------------
                MỪNG THAY

Đàng xa dõi mắt thấy con về
Đứng tựa hiên nhà lòng tái tê
Thân trẻ, gian lao đầy nghịch cảnh
Phận già,khó nhọc tựa bến mê
Bát tình viễn xứ còn nhung nhớ
Chén nghĩa tha phương đã trở về
Dẫu biết rằng con thật đáng tội
Mà cha luôn ngóng khúc đoàn viên


-------------------
               MÙA GẶT BÊN EM

Cầu tre lắc léo hổng ham leo
Em bước trước đi… anh mới trèo
Quê ngoại em đang vào vụ gặt
Ruộng đồng trĩu hạt, gió hắt heo
Bờ đê ông lão xuống thăm đồng
Vài gã nông phu gặt lúa hồng
Nặng gánh lúa vàng, vai thiếu nữ
Hồng thêm đôi má buổi chiều đông
Nhịp chân thoăn thoắt cầu tre nhỏ
Gánh lúa anh theo, nước ngập đồng...


----------------------
   LÚNG LIẾNG MÔI HỒNG

Gió chiều se lạnh bên song
Tàn tia nắng cuối, giữa đồng mênh mang
Giao mùa gió bấc đang sang
Tim anh se lạnh miên man từng giờ

Thuyền tình là cõi ngu ngơ

Bến bờ chửa biết nơi mô, chành chòng
Mắt cười lúng liếng... môi hồng
Lung linh tê dại, non bồng, thiên thai…


---------------------
        KHÚC KINH BAN CHIỀU

Một ngày trọn ven Chúa thương ban
Chiều xuống cầu xin sống phúc nhàn
Huynh Đệ nguyện kinh vang tiếng hát
Phu thê hòa nhịp thỏa tình thân
Cao vời Thánh ý tràn âm đức
Rộng cả chân tâm rộn phím đàn
Ngủ giấc hàn yên nương bong Mẹ
Sớm mai thức dậy lộc đầy sân.


--------------------
                  HƯƠNG TRÀ
Rót chén lòng thân mời bạn hữu
Toả hương sen nặng trĩu ân tình

Sương mai ngậm khói lung linh
Lập lờ cá lội rung rinh cánh bèo
Cô bướm lượn trong veo mặt nước
Chú gà con lững thững theo đàn
Heo may chợt tới nhẹ nhàng
Để môi run lạnh thấm nhanh vị trà
Nghĩa huynh đệ giữa ta và bạn
Tình tri kỷ xán lạn mai sau
Tươi cười ta vẫn cùng nhau
Trà xanh ôn lại trước sau cuộc đời.
----------------------------------
 
CHÚC MỪNG BẠN
SINH NHẬT
Ngày này năm ấy anh sinh ra
Hạnh phúc tràn dâng khắp cả nhà

Xóm dưới làng trên hoan hỉ chúc
Công danh rạng rỡ tiếng đồn xa
Bạc tóc chừng như chẳng phải già
Thêm nhiều minh mẫn tài trị gia

Con ba bốn đứa, vợ thời đảm
Chẳng khéo hay sao bạn hữu a…!!
Kim tiền rủng rỉnh chẳng xa hoa
Mua nghĩa đệ huynh hưởng thái hòa

Tình bán ân trao đầy kỷ niệm
An vui ấm thỏa buổi trăng tà.