L ê p h ư ơ n g m i n h 1

L ê p h ư ơ n g m i n h 1
         TRÔNG VỀ MẸ
Hôm nay Mẹ đã về trời
Còn con vẫn mải vui chơi bạn bè
Tình mẹ thật rất bao la
Dìu con thơ dại bước qua dòng đời
Vui chơi lêu lổng giữa trời
Quên rằng còn có Mẹ trông theo cùng
Đời vui nhưng vẫn lạnh lùng
Bơ vơ con dại vẫy vùng lao đao
--------------------------
Mùng 10 Tết giỗ ba
                  VỀ VỚI MẸ
 
Xa quê mẹ tuổi đời còn rất trẻ
Trời Bắc Nam trong nghịch cảnh ly tan

Tình cố hương trong nỗi nhớ muôn vàn
Về với Chúa về quê Mẹ Thiên Chúa
Tình yêu ấy trong con chẳng thể quá
Trót đời người chưa thấy lại quê cha
Chưa đặt chân trở lại mảnh sân nhà
Đâu rặng cậy có còn hay đã mất
Đâu phố chợ Trung Lao ngày tấp nập
Bến đò xưa đã vắng từ bao giờ
Cuộc trở về con cảm thấy bơ vơ
Chợ còn đó mẹ nào đâu còn nữa
Giờ đã điểm con dám không chọn lựa
Đưa con đi xin mẹ đưa con đi.

----------------------
             DUYÊN TÓC BẠC
Vẫn yêu lúc tuổi xế chiều
Vẫn đẹp vẫn thích vẫn nhiều chẳng vơi

Dẫu rằng vật đổi sao dời
Nụ cười ánh mắt không lơi chút nào

Con tim lộng nhịp gửi trao
Đời vui xanh mãi má đào vẫn xinh
Hiến dâng trọn cả bình min
Tháng ngày Xuân sắc trung trinh một đời
Yêu thương chia sẻ gọi mời

Ta mình sớm tối tình khơi mạch tình.

----------------------------
            SÀI GÒN MÙA ĐÔNG

Bâng khuâng chẳng biết Đông về chưa đấy nhỉ?
Chỉ biết rằng gió khẽ gửi từng hạt lạnh về đây
Hai bên đường hàng Nhạc Ngựa lối đan dày
Thềm lá rụng se se ngập ngừng từng bước chậm
Sài Gòn có đâu những ngày trời rét đậm
Để khoe anh những áo lạnh khi mùa sang.


---------------------
             TUỔI Ô MAI

Cái thuở ô mai còn chạy gạo
Lo cơm từng bữa "khoái ăn sang"
Học hành chửa đến, đâu làm đẹp?
Sách vở mộng vàng cũng bỏ ngang

Cái thuở ô mai còn ngỡ ngàng
Đặt chân đất mới quả gian nan
Hỏi đâu tâm trí mà thơ thẩn
Hỏi có nghĩ rằng lúc thịnh an

Ngày ấy sống đâu phải dễ dàng
Gia đình trăm thứ phải lo toan
Nhà thuê thuế má trăm điều nợ
Cần kiệm chắt chiu khỏi nhỡ nhàng.


-----------------------
                KHOẢNG LẶNG

Ta mong ngóng bạn ở phương xa
Lâu lắm không hề thư tín ha
Bận rộn hay sao nào có thiết
Bạn rồi quên hết… đời mau qua

Cố nhắc cho lòng vơi nỗi nhớ
Lâu rồi có lẽ đã phôi pha
Chốn xưa mấy lúc về trong mộng
Nhớ bạn cùng ta tuổi ngọc ngà

Thời gian nhanh quá, sao dừng lại ?
Chạm khắc dung nhan có lẽ già ?
Những bạn ta thân còn mấy đứa
Thư Xuân đến chậm én la đà.


------------------
            XA MUÔN TRÙNG

Nhớ nhớ lắm Sài Gòn từ dạo trước
Gió Thu về cuốn lá trải đường xưa
Tay trong tay hạnh phúc mấy cho vừa
Chiều mưa bụi em anh cùng nhịp bước

Kỷ niệm ấy giờ sao ta có được
Cách nghìn trùng vẫn nhớ mãi về nhau
Nơi xứ người trời lại đổ mưa mau
Tình dang dở như từ muôn kiếp trước

Lòng quặn nhớ mà chân sao khó vượt
Cảnh chia lìa đau thắt tận tâm can
Ngày mai rồi bỏ lại nỗi gian nan
Ta gặp lại đôi lòng chung nguyện ước


--------------------------
                 VẼ SẮC XUÂN

Mượn chút áng hồng vẽ sắc Xuân
Gam pha đất cũ nhớ vô ngần
Thanh thanh dáng ngọc mềm thân cọ
Phơi loãng tông màu tả nét tân

Trải đều từng bệt sáng hong môi
Mây thả tầng vai vệt gió bồi
Chấm phá nhụy vàng buông sóng tóc
Chân trời tia mắt rạng tinh khôi

Lối nhỏ tàn mây nắng giọt dài
Tay mềm mơn trớn nụ hoa khai
Lúa đòng nhấn nhá hồn thi họa
Trong ánh ban mai nhẹ gót hài.


-------------------------
                 ĐÓA XUÂN

Tóc nghiêng bay nhè nhẹ
Vườn mây dáng thiên thanh
Trong huyền mộng ngày xanh
Tinh khôi giọt nắng rơi
Trên thềm hồng nét môi
Nghe tình yêu vừa tới

Đóa hương trinh lay động
Bình minh dáng lung linh
Trong giấc mộng hồi sinh
Tinh khôi một đóa hoa
Bên thềm hồng thướt tha
Nghe tình đến thật thà

Em nghiêng mình trong nắng
Gió ươm tình dưới trăng
Ta quên đời phiêu lãng
Giữa cuộc tình khát khao

Dáng Xuân lộng lẫy thơ ngây
Sắc Xuân một đóa đong đầy
Em nghiêng tình nương náu
Dấu cơn mộng đớn đau
Ta quên đời cơm áo
Giữa cuộc tình lớn lao
Dáng Xuân đẹp đẽ hương say
Sắc Xuân một đóa đong đầy...

....Hân hoan hân hoan
Khúc nhạc hoài hương
Mênh mang mênh mang
Mắt huyền sầu thương...!
Yêu đương......


------------------
             THƯƠNG MỘT CHIỀU HÈ

Ngày chậm xuống hạt thưa buồn ướt gót
Phố tình xưa giăng mắc gió mê hồn
Cánh phượng hồng chúm chím nụ môi hôn
Bao thương nhớ bây chừ đang đọng giọt
Mưa lất phất đê mê dư vị ngọt
Phút ngập ngừng lưu luyến lạ lùng thay
Lá chậm rơi cho lối cũ thêm đầy
Đầy kỷ niệm cho tình mình đã lỡ
Đầy nuối tiếc khi con tim vẫn ngợ
Để một chiều hơi ấm đã dần tan.


--------------------
            NGUYỆN CÙNG CHA

Từ cõi cao xanh Chúa đoái thương
Trần gian mê đắm cảnh đêm trường
Sáng danh Chúa cả muôn trời đất
An dưỡng lòng con lúc Nhiễu nhương

Lỗi tội con mang đã rất nhiều
Ngài thương ban hiến lễ huyền siêu
Thần lương thánh hóa con no thỏa
Nhân thế tràn dư ân phúc đều

Cầu khấn đêm ngày con khấn cầu
Lời thầm con nguyện đã bao lâu
Khỏi sa cám dỗ nhờ danh Chúa
Sự dữ qua đi quá nhiệm mầu

Lòng mến không nguôi lúc sống còn
Người hằng ngự trị trái tim con
Chính khi bĩ cực Người nâng đỡ
Tận hiến con này dạ sắt son..


-------------------------------
             XUÂN CHƯA QUÊN

Bao mùa trổ lá ta như quên
Bạc tóc run tay đứng dáng huyền
Trí lẫn chuyện đời thôi luyến tiếc
Lòng buồn sự thế vẫn truân chuyên
Xuân về mừng bạn thời thêm tuổi
Tết đến trông mình lại hết duyên
Thôi nhé gặp nhau là hữu phúc
Sang năm ta quẳng mọi ưu phiền.


------------------
                 THÚ TIÊU DAO

Lẳng lặng nhé mình ơi tay nắm chặt
Sáu mươi năm ta có được là bao
Với những chiều no thỏa thú tiêu dao
Thật hạnh phúc niềm vui lên khóe mắt

Anh những muốn ngày dài ta góp nhặt
Bao niềm vui mình cất kỹ trong tim
Cùng những gì hạnh phúc đã đi tìm
Gom vào hết trong đam mê chất ngất

Đem rũ bỏ tháng ngày bao tất bật
Trí miên man tận hưởng những ngày xanh
Tay trong tay đón buổi sáng trong lành
Và thưởng thức đất trời xanh bát ngát

Này mình nhé vi vu theo tiếng nhạc
Đoạn đường dài anh sẽ dắt em qua
Ta giống như những cánh én la đà
Đưa Xuân tới cho tình yêu mới lạ

Ong bướm lượn sương mai quyện kẽ lá
Những chồi non vui hưởng nắng ban mai
Ta rong chơi cho thỏa tháng năm dài
Nguồn cảm hứng trào dâng thêm bất tận

Tình trai gái ngọt tươi tựa suối mật
Nghĩa phu thê êm ái sánh non bồng
Lướt nhẹ nhàng tận hưởng giữa thinh không
Lòng ấm lại vui tươi thôi vướng bận.


--------------------
     ĐÊM ĐÔNG VẮNG NHÀ

Chúa đến mà con lại vắng nhà
Mải vui bè bạn ở nơi xa
Nhà con lạnh lẽo chiều đông... lạ
Chộn rộn nào hay Chúa ghé qua

Cả trời cùng đất hỉ hoan ca
Con Chúa đêm nay đã thứ tha
Ân phúc chan hòa miền ánh sáng
Một cõi riêng con đã vỡ oà

Chúa ghé thăm con lúc xế tà
Tâm tình với Chúa lại lo ra
Tim chưa thuần khiết lòng chưa tịnh
Để đón Chúa Con ngự đến nhà
      THƯƠNG NHỚ QUÊ NHÀ
Thương nhớ mãi tuổi thơ thương nhớ mãi
Gió trưa về đồng vắng nắng hanh khô
Nghe trong rơm rạ, cái nóng rát bờ môi
Cùng bắt dế cùng rong chơi trên đồng mê mải
Dòng nước ngược sông sâu nào có ngại
Má ửng Hồng đỏ quạch cả bờ vai
Mùi bùn non thoang thoảng cả ngày dài
Cười rạng rỡ bạn bè còn rất trẻ
Đã bốn chục năm rồi chắc có lẽ
Mỗi chiều Hè lại nhớ đến ngày xưa
Chỉ mong trời… hái ổi những khi mưa
Từng chùm khế chua chua mà ngọt ngọt
Dậm chút muối, ớt nồng thêm vị nhót
Miệng hít hà vì những trái mơ cay
Vẫn thèm thèm cơm rượu vậy mà say
Say cố quận say men tình lối xóm
Tối tắt lửa cùng chong đèn đom đóm
Bạn bè nằm cùng ngắm các vì sao
Rồi ngày mai mỗi đứa đến nơi nào?
---------------------------
             BƯƠM BƯỚM XINH
Anh hỡi anh
Vậy ra anh cũng đã một thời
Theo gót nhỏ những chiều mưa gió mắc
Thân tê lạnh nhưng vì thương cũng mặc
Bởi số trời dun dủi khiến chơi vơi
Theo bướm xinh đến nỗi phải rã rời
Tội nghiệp thế giá mà em biết sớm
Lùa bươm bướm cho bay vào vợt lớn
Ta đem về ép tập đẽ mà chơi
Chốn bích đào mình trên cả tuyệt vời
Trăng sáng tỏ thyền tình neo bến đậu
Tựa Từ Thức tình nồng ta kết đấu...
.... Bình minh lên vợ gọi sáng rồi anh.


--------------------
              MÊ CAO NGUYÊN

Lóng lánh đầu nhành sương những hạt
Gởi ngàn hương sắc theo lên mây
Mơ tình đắm đuối , ôi !… Đà Lạt
Ngơ ngẩn trang đài tim ngất ngây

Nụ Xuân náo nức yêu dâng đầy
Môi mắt cười duyên nàng có hay
Dành trọn nhớ thương mình nhé bé.
Cho lòng mộng ước đậm men say


-------------------------
            THU ĐÔNG ƠI

Mỏi mòn Thu úa chờ sang đông
Rưng rức lặng câm tận đáy lòng
Lác đác bên thềm dăm lá mục
Lưa thưa lối cỏ tuyết mươi bông
Thu đi chẳng kịp trao nhung nhớ
Đông đến chưa bày tỏ nỗi mong
Duyên kiếp muôn đời không thể gặp
Than ôi mệnh số chẳng trông hòng.


---------------------
                    THẢ

Thả lòng thơ thẩn cho đi hoang
Thả giấc du miên bỏ phũ phàng
Thả gió thả mây đầy nỗi nhớ
Thả hồn mộng mị thả tình lang

Thả đêm thanh vắng lệ hai hàng
Thả bóng trong gương dạ ngổn ngang
Thả mối sầu đời say quên lãng
Thả đèn hiu hắt thả đêm đen
Thả người trong cõi mơ tiền kiếp
Thả chút hư vô, vọng núi đồi
Thả ánh sao khuya đầy ngõ vắng
Thả tình lạc lối trong đơn côi
Thả lẫn thinh không lời hẹn hò
Thả chiều nhung nhớ đến co ro
Thả nỗi yêu thương nhiều tha thứ
Thả lệ mênh mang chẳng bến bờ

Ta thả trong ta một túi đầy
Thơ hòa cùng gió treo trên mây
Năm canh ta thả cùng ngày tháng
Ta thả không gian với cỏ cây
Ta thả bấy nhiêu cũng đủ rồi
Thả chi cho lắm cũng vừa thôi
Qúa tay một chút càng thêm đắng
Chỉ thả vào đời lắm nổi trôi...


------------------------
                  CHÚ BÉ
Trời xanh thảm cỏ càng xanh
Mênh mang gió mát luồn nhanh dưới đường
Vô ưu ngắm cảnh phố phường
An nhiên tự tại vui nhường tiết Xuân


--------------------
        MÀU TÓC RỐI

Giữa hai màu cuộc sống
Là màu áo bạn tôi
Khung trời soi bóng nước
Làm đẹp thêm cho đời

Giữa hai màu tóc rối
Là tháng ngày dần trôi
Ngập tràn trong ký ức
Mảnh hình hài tinh khôi.

Giữa hai bàn tay trắng
Của một thời bon chen
Còn sót vài tia nắng
Chiều chợt buồn hờn ghen.

-------------------------
                TRÔNG VỀ MẸ

Hôm nay Mẹ đã về trời
Còn con vẫn mải vui chơi bạn bè
Tình Mẹ thật rất bao la
Dìu con thơ dại bước qua dòng đời
Vui chơi lêu lổng giữa trời
Quên rằng còn có Mẹ trông theo cùng
Đời vui nhưng vẫn lạnh lùng
Bơ vơ con dại vẫy vùng lao đao

--------------------------
                  TIẾNG VÓ NGỰA

Tiếng vó ngựa khua vang triền dốc núi
Bóng câu nhanh loang loáng ánh Xuân hồ
Thân nhễ nhại mồ hôi cùng gió bụi
Đường vẫn xa mà chửa thấy cơ đồ
.


--------------------
                   TA ĐI TÌM XUÂN

Ta tìm em chút nắng nhẹ hong khô tháng ngày dài
Tiếng biển hát gió luồn vào từng lọn tóc rối
Buồn len lén cho ta gối đầu vào rễ cội
Xuân đã về bên cánh cửa trên lối nhỏ nhà ai.
Ta tìm Xuân từng ngõ nhỏ nơi khuất nẻo đời người
Những cung bậc những thăng trầm của thế thái
Những xúc cảm trào dâng giữa đất trời tự tại
Nụ hoa vàng trao ước mộng chất ngất vừa ra khơi
Ta đã tìm em đi chưa trọn hết kiếp làm người
Ta đã tìm mình cho trọn vẹn một kiếp nhân sinh.


---------------------------
            NGOÀI VÙNG PHỦ SÓNG

Thương nhau mòn mỏi ngày dài
Đêm trường vô định chửa phai ân tình
Bể dâu kiếp phận phù sinh
Ngờ đâu bảo tố thuyền tình vỡ đôi
Nhớ nhau để dạ bồi hồi
Phone tay rớt mạng đứng ngồi không yên
Gửi tình cho gió chẳng nên
Gửi lòng cho Cuội Cuội quên chuyển giùm
Nhớ em quá xá trời lun
Như nồi khoai Sọ nấu cùng tôm khô
Bây chừ em ở nơi mô
Để anh được gửi xương khô chút tình


---------------------
                MƯA CÓ LẠNH

Ca-li mưa... lác đác... chiều lê thê...
Đèn lấp lánh ngoằn ngoèo từng vệt sáng
Mưa có lạnh như lòng em buốt lạnh?
Xa vẫn cần sưở ấm chút hương quê

Như mỗi khi mưa ướt suốt đường về
Hàng Sọ Khỉ bên đường xưa lá rụng
Em còn nhớ tay đan tay rất vụng
Anh thầm thì tán chuyện thật ngô nghê

Tựa vai nhau để mặc mắt môi thề
Tình non trẻ lẫn vào lòng phố xá
Anh có biết giờ em thương nhớ quá
Dáng phong trần khuôn mặt khiến si mê

Ta xa nhau để lại nỗi ê chề
Cho luyến tiếc đôi ta đành cách trở
Bởi cuộc sống hay tình mình đã vỡ
Nhớ người thương vạn dặm cách sơn khê.


----------------------
          NGÔI NHÀ MÀU HỒNG

Lên đến đầu đường khách đứng trông
Giàn hoa giấy tím mới vun trồng
Căn nhà hồng nhạt sau rào trắng
Ngào ngạt hương thơm mấy khóm hồng

Ven lối sỏi mòn đám cỏ thưa
Nhánh xoài còn lại mấy lá thừa
Thân gầy còm cõi chờ sương giá
Nín lặng sang mùa gió đẩy đưa

Quyến luyến rời cành lá có hay
Thu tàn gởi gió nỗi niềm cay
Ngôi nhà hồng đón mùa Đông đến
Có biết Thu nay chết mỗi ngày

Xào xạc bên thềm tiếng lá Thu
Lòng nghe lưu lạc cõi xa mù
Ấp ôm kỷ niệm nhiều nhung nhớ
Xe Lửa xa dần tiếng còi tu.


------------------------
                    KHAI BÚT

Vung tay nét sổ trải lòng ra
Cung hỉ Tân Niên khắp mọi nhà
Buôn bán mỗi năm thời phát triển
Bạn bè thân hữu khắp gần xa

Nét hoành thổi gió Xuân an hòa
Thiếu nữ đương thì đẹp sánh hoa
Trổ nét anh tài trai lịch lãm
Tết vui khai bút giữa giang hà.


--------------------
           BAO GIỜ XUÂN VỀ

Đã có lúc Xuân về nơi cuối phố
Thấy trẻ thơ đêm vắng chốn không nhà
Đắp cuộc đời giữa phố thị nguy nga
Gối ánh sáng tối trời khi lá đổ
Mong hơi ấm một lần nơi góc chợ
Dựa tình người trong thế giới bơ vơ
Ngày hanh khô cho giấc ngủ bơ phờ
Khi nhớn nhác mỗi lần chợt tỉnh mộng
Đà có một Xuân xưa còn lắng đọng
Trong tim người với nỗi nhớ quê hương
Đón giao thừa bên vũ khúc nghê thường
Đẹp dung dị đưa ta vào tiềm thức.


-----------------------------
             TẾT VỀ

Một chiều nào đó sẽ cùng anh
Rong ruỗi đi thăm các xóm làng
Quà tặng em trao là nỗi nhớ
Tình quê yêu dấu vẫn thầm mang

Có nắng nhẹ tênh có gió chiều
Mượn mây làm thảm dệt huyền siêu
Anh vào bến mộng thêu nhung nhớ
Lối cũ êm mơ lót vải điều

Một ngày nào đó sẽ cùng chàng
Chăm tưới chồi non lộc phúc khang
Muôn họ dựng nêu mừng nắng mới
Hỉ hoan nghinh đón Chúa Xuân sang

Có Tết về cùng giữa tuổi xanh
Đem khoe áo mới ước mơ lành
Ngàn hoa đua nở vui ong bướm
Mừng tuổi giao thừa nét đẹp thanh

Một năm tươi sáng với non ngàn
Tổ ấm tìm về nơi chứa chan
Hạnh phúc vun trồng đời hỷ lạc
Gàu sòng chung nhịp điệu hò khoan

Thêm tuổi lại thêm phước hạnh tràn
Đầu năm phát đạt chẳng lo toan
Thi ân tích thiện đầy ân đức
Cực thịnh hanh thông Chúa thưởng ban.