L ê p h ư ơ n g m i n h 3

L ê p h ư ơ n g m i n h 3
                    VỢ

Vợ một con màu hồng trên kính
Vợ hai con luýnh qúynh hụt hơi
Vợ ba con nhìn đời tím lịm
Vợ bốn con đứng vịn tả tơi
Vợ năm con tơi bời nhục thể
Vợ ới vợ đừng nhé chừa thôi.

 
-------------------------
              THUỞ NAO

Thuở nao lòng thấy bàng hoàng
Thân trai cũng lắm ngỡ ngàng thuở nao
Tháng Tư thời tiết hanh hao
Bảnh giai cũng chịu bảo sao mơ màng
Thời gian đắp đổi thế mà
Tuổi đã là đà ở đó tưởng tơ
Đời thực chẳng đẹp như mơ
Khả năng hình ảnh vài giờ dạo chơi
Ba bà chỉ một mà thôi
Thời Xuân chớm nở thời làm oằn vai
Xế chiều thời của dông dài
Tán hươu tán vượn lai rai vậy mà
Bây giờ tuổi trẻ đã xa
Cái thời ong bướm chẳng qua ngỡ ngàng
Một bà mà cũng có màng
Nhiều nàng chết cũng theo mang được gì
Trẻ lo làm chẳng mấy khi
Pho-to, hội họa, thi thơ luyện nghề
Điêu khắc những tưởng chết mê
Cơm áo gạo tiền chớ hề rảnh tay
Già như vậy thật là may
Cũng còn có thể loay hoay chút nào
Không thì già phải làm sao
Đi ra đi vào lại bảo vô công
----------------------------
               NỤ

Nụ hoa đỏ nhỏ xinh xinh
Tựa môi son thắm em mình lúc xưa
Cười duyên mắt khẽ đung đưa
Trao lời tình tứ thiệt vừa lòng anh.
 
-------------------------------------
ㄥơ 爪ơ.. ㄥơ 爪ơ ...ㄥơ 爪ơ...
Lơ mơ rong ruổi một đời
Thả vào đáy cốc một thời lơ mơ
Công danh sự nghiệp lượn lờ
Khôn ngoan uy lực ỡm ờ lơ ngơ
Nhân sinh vùng vẫy ngật ngờ

Giỏi chèo khéo chống vật vờ nhân sinh
Dẫu thành đạt thuở bình minh
Chiều về ngó lại thật tình lơ mơ

Đôi khi có lúc thẫn thờ
Thanh xuân tưởng vẫn... tóc giờ bạc phơ

Trải lòng cùng mấy vòng thơ
loanh quanh luẩn quẩn quanh bờ giậu xưa
Yêu đương lầm mới chớm vừa
Văn chương lẩm cẩm còn chưa dậy thì
Người minh mẫn nói mà chi
Già rồi lú lẫn đáng gì ngẩn ngơ
--------------------
              GIẢI KHUÂY
Các cụ quây quần thấy rất tươi
Hồn nhiên như trẻ sáng ngời ngời

Dạo dăm khúc nhạc say vài chén
Tự thưởng với đời chút thảnh thơi
--------------------
                HOÀNG HÔN
Hoàng hôn biển lặng lờ đợt sóng nhỏ
Rải chân trời những vệt trắng xa xăm

Trong mênh mang những mảnh sáng thăng trầm
Vầng dạ nguyệt cánh màn buông thấp thoáng

Thơm gió biển thơm mùi hương tóc ngắn
Tình ngọt bùi dư vị đẫm hân hoan

Tầng mây xanh treo tận mút non ngàn
-------------------------
            CHÚT GÌ VẤN VƯƠNG
Chút gì để nhớ để thương
Những ngày tháng cũ vấn vương qua rồi
Chút gì để lại bồi hồi

Đường xưa chợt vắng đường đời hanh hao
Chút gì để lại ngọt ngào
Chân mây hư ảnh người vào trong tôi

Chút gì để lại nổi trôi
Mênh mang ngọt đắng một trời mênh mang
Chút gì để lại ngỡ ngàng
Vội vàng chập chững vội vàng bước đi
Chút gì tao ngộ tương tri
Tình chung như đã bờ mi hạnh tràn
Chút gì còn lại muộn màng
Dạ thưa tôi vẫn yêu nàng dạ thưa
Chút gì còn lại ngày xưa

Ngây thơ nhỏ bé ngày chưa biết gì
Chút gì còn lại chút gì
Tiếng vọng núi đồi đáp trả lời tôi
           Ở NƠI HẸN THÁNG NGÀY DÀI
 
Ở nơi hẹn tháng ngày dài
Ở nơi tuổi đã vượt ngoài sáu mươi
Ở nơi nắng gió vừa khơi
Trải nghe tâm sự đầy vơi tình người
Ở nơi thỏ thẻ cuộc đời
Cùng nhau tính chuyện rong chơi ngày Hè
Về quê trộm hóng tiếng ve
Tình tang rộn rịch Ô YE...SSS tuyệt vời.

-----------------------------
        THUỞ NÀO

 
Thuở nào là thuở vàng son
Thuở nào là thưở ngon hơn thuở nào
Thuở nà nâng chén ngọt ngào
Thuở nào cũng lúc đi vào đi ra
Thuở nào trong cõi ta bà
Thuở nào hổng thế cớ hà sân si
Thuở nào thuở chẳng mê ly
Thưở nào chả nhọc lo chi muộn phiền
Thuở nào đôi lúc phát ghiền
Mơ tiên cũng đặng vài thiên tình sầu
Thuở nào xem cũng rất ngầu
Thuở nào há chẳng cơ cầu mưu sinh
Thuở nào đón ánh bình minh
Thuở nào hạnh phúc nhục vinh thuở nào

 
--------------------
               MÒ
 
Mò quá khứ
vịn tương lai
Lần chần dọ bước
khêu đèn mù u
Lằng nhằng
giờ đã quá Thu
Đông sang cũng vội
Xuân như thể...
buồn...

--------------------------------
        NẮNG VÀNG HOA
Hoa vàng luôn sánh nét kiêu sa
Nhưng vẫn còn thua dáng ngọc ngà

Yêu thế như ngày còn áo trắng
Chân nép sân trường dưới cội hoa

Thuở ấy tương tư cũng rất thơ
Yêu đương len tận cõi mơ hồ
Ép hoa trong tập làm lưu bút
Nhật ký đôi dòng lắm ngu ngơ

Gió đưa tâm sự gởi tầng mây
Tuổi ngọc thương yêu tình thật đầy
Chân sáo đến trường luôn bị nghía
Bởi bao anh đẹp đến mê say

Ừ nhỉ! tại em có dáng gầy
Hay là anh ghẹo cho lên mây
Trời ơi! ai phỉnh làm em thích
Tâm thiện tội không mới thế này

Này nhé! mi ơi đừng bối rối
Chớ đừng để ngực đánh lô tô
Ngại chi mi bước mà sao gượng
Phố nhỏ đông người sợ chi mô?

Ôi chao! nắng vàng buông ngập lối
Làm cho hai má đỏ hây hây
Gió kia trốn biệt càng thêm tội
Tội nghiệp em rồi đền nhé anh....
             RỒI SẼ NHỚ
Rồi đây sẽ nhớ
tháng ngày đầy dịch bệnh
Thế giới bao trùm

cảnh tang tóc tựa chiến tranh
Sài Gòn cũng thế
chẳng còn là nơi chốn yên lành
Người đã chết
người bi ai
và người người nhỏ lệ
Những đứa trẻ
chúng mồ côi

gào khóc bên xác mẹ
Giữa tiếng cười mừng
giữa những lời hỉ hoan
Ôi!
nhân thế khổ đau

đã lan tràn khắp nẻo
Còn được gì
còn mất gì

và còn lại gì chăng
Ngày u ám
chiều đơn côi

rồi đêm về nghe tiếng còi hụ

10-8-2021