L ê p h ư ơ n g m i n h 2

L ê p h ư ơ n g m i n h 2
 
XUÂN BÌNH THƯỜNG
Mùa Xuân thay lá ngoài song cửa
Bên ụ rơm vàng giữa nắng phơi
Yến Oanh ríu rít thêm lời
Bướm ong bay lượn trao đời mến thương
Gió mơn man triền nương xanh biếc
Ngậm khí trời từng chiếc lá non
Trải ra đến tận đường mòn
Cho mây tao ngộ véo von tiếng lòng
Cho xanh mướt lúa đòng đang trổ
Cho mượt mà tóc lụa em tôi
Dáng thanh giọng nói tuyệt vời
Đoan trang hiền thục đẹp ngời gái quê
Đời dung dị thoả thuê mộng đẹp
Em của anh đậm nét đài trang
Giao mùa rực rỡ mai vàng
Muôn hoa tô thắm không gian đất trời.


-------------------------
    XUÂN GIÀ TRONG MẮT EM
Xuân buồn trên ngọn cây
Ươn mình trong kẽ lá
Mắt nhìn như xa lạ
Khóc vết mòn mau qua
Mảnh tình Xuân đã già
Ngày nồng trong oi ả
Dáng gầy đêm nghiệt ngã
Làn da chẳng mượt mà
Dấu thời gian đậm đà
Nắng hồng còn hay đã
Xuân về như vội vã
Đâu rồi thời nguy nga
Đâu rồi ngày an hòa
Gục đầu Xuân rệu rã
Lệ xuống đời lã chã
Cảnh sầu ôi xót xa


---------------------
      TẾT THỜI CÔ-VÍT
Lỡ vòng phong tỏa bởi cô vi
Năm cũ đến nay chẳng được gì
Cơm mắm dưa cà còn khốn khó

Bánh quà thịt rượu ngóng mà chi
Đói lòng móm mém trời chưa tỏ
Xanh mật hom hem tối đã về
Cầu khẩn qua năm trời lại sáng

Kẻo dân chúng lại khóc như ri

---------------------------
                SÀI GÒN MÙA ÐÔNG
Bâng khuâng chẳng biết Đông về chưa đấy nhỉ ?
Chỉ biết rằng gió khẽ gửi từng hạt lạnh về đây
Hai bên đường Hàng Nhạc Ngựa lối đan dầy
Thềm lá rụng se se ngập ngừng từng bước chậm
Sài Gòn có đâu những ngày trời rét đậm
Để khoe anh những áo lạnh khi mùa sang


------------------------------
               XUÂN MUỘN
Ừ thì cạn chén mừng Xuân muộn
Mai đã nở rồi còn thiết tha

Lại mất mỗi năm toi một tuổi
Vẫn còn bằng hữu ta với ta

Rượu say êm ái thú chan hòa
Cánh én nghiêng chao cũng nhạt nhòa
Có lẽ đêm thanh tị với gió
Tuổi xanh ganh ghét ánh trăng tà

Ừ thì ba vạn sáu đâu là

Chẳng ngắn chẳng dài cũng chẳng xa
Cứ mãi an vui tràn sức sống
Mặc đời mặc lợi mặc phù hoa

-------------------------------
           TIỆC TỰ CHỌN
Ta uống hương thơm một cốc đầy
Gắp nguồn nhân ái dạ ngây ngây
Đưa lên thưởng thức mùi yên lặng

Cảm nhận men nồng má hây hây
Nắng sớm ôi chao dù có dài
Chẳng bằng tri kỷ trong mắt ai

Thả lòng thanh thản quên ngày tháng
Thả ánh dương lên nụ trang đài


---------------------
            THEO GIÓ
Nắng chạy dài lối nhỏ
Trên mỗi bước em qua
Tim chưa kịp xoá nhoà

Những buổi chiều xưa ấy
Áo dài thêm lộng lẫy
Bởi vóc dáng em thanh
Bởi trời mây trắng lành
Ngõ chiều nay hiu quạnh

Buồn gió mắc giăng ngang
Khiến cho ai ngỡ ngàng
Sương mờ rơi thấm lạnh
Những giọt buồn trầm lắng
Trầm tiếng gọi Xuân sang
Trầm trong cõi mơ màng

Khung trời đẹp nuột nà
Nơi chim về làm tổ
Nơi cỏ hoa mới nở
Mây bung mảnh lụa ngà

Nắng sớm rọi chan hoà
Gió theo về cố quận
Đường xưa mưa lấm tấm

Hỡi người xa rất xa...

----------------------------
          BƯỚC PHIÊU LINH

Phố xá chiều nao lòng bỗng nhớ
Ao quê níu nhịp bước phiêu linh
Ngọc hồ nhất phiến băng trinh
Thu xa lá rụng đăng trình ướt mi
Bịn rịn lắm người đi kẻ ở
Xa anh rồi cứ ngỡ trong mơ
Chiều nay sương gió giăng mờ
Lữ hành phố lạ thẫn thờ nhớ quê
Em gái nhỏ trông về thương lắm
Gởi lòng buồn xa thẳm vấn vương
Thương nhau khắc khoải mù sương
Người còn ở lại miên trường đợi mong.


----------------------------------
BUỒN BUỒN NHỆN CHẲNG GIĂNG TƠ

Kỳ này thấy Face thường nhạt nhẽo
Bao nhiêu ý tưởng cũng bay vèo
Tâm tư buông lặng thân tiều tuỵ
Oi ả canh thâu sớm đến chiều

Tính viết đôi dòng cùng bạn hữu
Xem ra nắng nóng đành buông ơ
Thưởng ly chanh muối hồn phiêu lạc
Chẳng biết bao giờ thả giấc thơ

Sài Gòn ơi chắc nhờ mi tí khói
Cám cảnh đơn côi được chút gì
Hai mắt thâm quầng cơn thiếu ngủ
Bảo sao tay vụng chẳng ra chi

Ruồi kia sao chúng lại cười khì
Ve vãn vui đùa chọc tức ông
Chanh muối lão đây dành để uống
Tiên sư chúng nó biết hay không?


---------------------
                  BA VÒNG

Mấy vòng mà cũng lắm long đong
Đôi lúc soi gương thấy nặng lòng
Đều đặn trơn tru thì chẳng được
Trập trùng lả lướt cũng nào xong
Thế gian cợt nhả hòng trêu ghẹo
Con tạo bông đùa thế chết không
Lẫn lộn ba vòng thôi hết biết
Có còn xài được chắc không hòng.


------------------------
                   DZUI

Dzui Dzui tám chuyện riêng tư
Kề tai hỏi nhỏ thật hư kiếm bà ?
Nhéo thử đau thật úi da !
Soi gương tự thấy đậm đà vẫn duyên
Cầm kỳ thi họa chẳng chuyên
Ngẫm mà cho kỹ có nên nhận lời ?
Chẳng đâu là ngại tiếng đời
Chỉ rằng già cả có xơi được gì ?
Thắp nhang bói quẻ thần qui
Hỏi rằng tuổi xế có hồi được ngay
Khấn xong thần phán thế này:
Tình không duyên phận nhớ nhau vẫn tình.

........................ 
             MÀU CỦA GIÓ

màu của gió
lời của mây
tình yêu do bởi đất trời
từ con sóng
từ cõi xa xăm
giữa mù khơi
trong trái tim người
miên man.


----------------------
            LẠI MÙA THI

Lỡ đành Xuân đến đi mà chi
Lặng ngẫm năm qua đáng được gì
Lận đận sớm hôm cùng lũ trẻ
Nhập nhằng ngày tháng lại mùa thI
Nặng lòng đèn sách còn bề bộn
Lóng ngóng học trò khó quá đi
Suôn sẻ chỉ mong cùng sắp nhỏ
Kẻo không chúng lại khóc như ri.


------------------
                  TAN TRƯỜNG

Ô sao cứ muốn mình thành trẻ mãi
Để được cười được nũng nịu yêu thương
Để được vui để được nhớ ngôi trường
Với kỷ niệm như còn đang đọng lại

Ngày xưa ấy tan trường còn ái ngại
Trên đường về sợ lắm lũ con trai
Theo em đi cả một quãng đường dài
Thương anh nhé nhớ nhiều anh nghe gái.


------------------
            ĐÀN GẢY TAI TRÂU
           (họa Đối Ngưu Thi Khúc của Bửu Phối)

Khói rạ hương đồng lũ trẻ Trâu
Bày binh bố trận, phá thần sầu
Non người mạo hiểm không chùn bước
Trẻ tuổi lờ ngờ chẳng hiểu đâu
Đồng lúa đương mùa giờ đã ngả
Dòng sông trong mát bỗng đen ngầu
Lời cha chú dặn không hề nhớ
"Đàn gảy tai trâu" nỗi bể dâu.

 
ĐỐI NGƯU THI KHÚC (xướng)
Bửu Phối 17-8-2015

Thuyền dừng nhạc trổi trước tai trâu
Luyến láy đường tơ khúc dạo sầu
Nghễnh ngãng tai ngưu vêu lúc lắc
Lờ đờ mắt sửu ngó đâu đâu
Đành thôi lướt phím phâm âm đục
Cũng gắng rung dây nhập sắc ngầu
Thính giả ngu ngơ như tượng đá
Cầm ngân rã rượi lướt nương dâu

 
(Bài họa của V2 - ViVi Võ Hùng Kiệt )
thá ví luôn mồm dạy nghé trâu
đi theo trái phải khỏi lo sầu
từ khi nghé nhỏ cho quen hướng
đến lúc ngưu già khỏi lạc đâu
cứ mãi nghe theo đi đúng phóc
chưa từng bước lạc thật là ngầu
chuồng ông cỏ chủ lo gì đói
một kiếp chu toàn phận rễ dâu
------------------------------
                     THỀ

Đã biết bao lần anh nhắc tới
Chỉ Trăng kia thề thốt mọi điều
Đêm thanh nước chảy xuôi chiều
Vần thơ anh đã mang nhiều nhớ thương
Nào biết rằng vấn vương lắm thế
Gặp được rồi lại để chia ly
Anh say giữa chốn kinh kỳ
Đem hồn ru mộng sầu bi não nùng
Nhớ về em đêm cùng thao thức
Mảnh Trăng thề giữa lúc hợp tan
Ngày vui sao nỡ chóng tàn
Tình mình ngon giấc dưới ngàn sao xanh


---------------------------
                      TÌNH BẠN

Trăng mười tám hôm nào ta vẫn nhớ
Thủa học trò tựa những cánh chim xanh
Mơ bay cao dưới ánh sáng trong lành
Lòng nhiệt huyết tương lai thêm rực rỡ

Bao ấp ủ chừ như thành hiện thực
Chỉ tiếc rằng tình bạn phải chia xa
Ước mong sao khi bóng ngả trăng tà
Cùng tâm sự để lòng nguôi rạo rực.


                     DỊ KHÚC lpm

1.
Mưa đầu mùa chợt đến

Hạt nắng vẫn chưa tan
Tóc mây bay ngỡ ngàng
Sợi mưa giăng xóm nhỏ
Gió dập dìu niềm nhớ
Làm tim em xốn xang

2.
Chớm nở nụ Xuân dưới nắng mai
Hương mơ lối mộng năm canh dài
Tình trong duyên kiếp bền như đá
Nước chảy dẫu mòn nào dễ phai

3.
Chúc Xuân trẻ đẹp mãi xuân ơi
Ngày tháng qua đi vẫn rạng ngời
Hạnh phúc cứ luôn là lẽ sống
An vui thực đúng nghĩa đầy vơi

4.
Trái tim muốn bỏ ra đi
Ngày chưa tắt nắng thì về nơi đâu
Ngoài kia hoa cỏ muôn màu
Trời xanh mây tỏa vơi sầu mơn man
Đắng cay mắt lệ tuôn tràn
Chẳng như mong đợi rũ màn đi hoang

5.

Mùa Xuân sắp qua rồi
Tình ta chưa lên ngôi
Bên em sao ngoảnh mặt
Lòng chợt thêm xa xôi
Ngọt ngào này mắt môi
Dịu êm ấm vai trần
Tình yêu ta cố níu
Chuông lòng lại vang ngân....

6.

Muốn hỏi tình em riêng với ta
Hương mây tóc xoả ánh trăng ngà
Môi hồng e ấp hay hồng nắng
Một giải ngân hà ta thấy ta.

7.
Một chút xanh xanh dịu nỗi niềm
Đau buồn nhân thế chẳng là riêng
Mắt môi tê dại đời như đã
Đêm tối hoang mang ngày lắm phiền

8.
Lạc trong phố lạnh sớm mai
Lòng nghe lưu luyến ngày dài hôm xưa
Chân đưa nhịp bước mới vừa
Qua năm tháng cũ mà chưa đành lòng

9.
Phố lặng chiều hôm khắc khoải sầu
Người không một bóng chán gì đâu
May ra tiếng dế được đôi lúc
Nghe chó tru rên thấy phát rầu

10.
Chớ làm thêm chộn rộn
Tớ đang thả nổi trôi
Dăm ba cái mớ đời
Tìm lại mảnh tinh khôi

11.
Thời gian cứ dần trôi
Tóc trắng lại da mồi
Sự thế bao bối rối
Đời bước vội trong tôi

12.
Dưỡng sinh tọa bán thiền,
thế hoàng hạc du thiên
Nhãn khai lạc vô cực
tâm tại vị phổ minh

13.
màu của gió
lời của mây
tình yêu do bởi đất trời
từ con sóng
từ cõi xa xăm
giữa mù khơi trong trái tim người
miên man.

14.
Đi về phía hoang vu bóng chiều tịch loang lổ.
Vỡ mảnh trăng gầy
đêm trắng trơ xương.

Đi về cõi mù tăm tay cầm bạch lạp
ảo mộng sờn mòn
ngày tối xua tan

15.
Rụng mảnh trăng vàng thức giấc khuya
Đêm qua say rượu vẫn khậm khìa
Lạc con ngõ nhỏ cô hàng xóm
Thấp thoáng thềm xưa giấc mộng về

16.
Chớm nở Xuân hồng dưới nắng mai
Hương mơ lối mộng năm canh dài
Tình trong duyên kiếp bền như đá
Nước chảy dẫu mòn nào dễ phai

17.
Bỏ lại sau lưng hận thù giữa đêm binh lửa
Dũng sĩ huy hoàng
trận đánh vinh quang

Bỏ lại sau lưng đôi vòng nhật nguyệt
Bỏ lại kinh thành
đổ nát tang hoang.

18.
người đàn bà đói lả
trong một chiều thu buồn
chân trần trong mưa tuôn
người đàn bà đói lả
vào một buổi chiều hôm
dưới hàng cây rụng lá
thân già
ôi ! thê lương

19.
Cá đẹp bao nhiêu một chú nhỉ ?
Phỏng xem một chú được bao ly
Rượu ngon tìm kiếm bạn tri kỷ
Cung hỉ đầu Xuân say tỷ ti

20.
Từ những nhánh rẽ
của dòng sông mang nhiều kỷ niệm
Nước ngọt trong lành
dưỡng nuôi năm tháng thủa còn thơ

Chảy ngược về
bao ký ức vấn vương tựa sóng vỗ tràn bờ

Vào những lần
con về thăm trong chiều quê huyền diệu.


21.

ở nơi gần giữa bầu trời và đất
người đã thấy tiếng chim ca
bình minh...

rực rỡ nắng chan hòa

ở nơi giữa người cùng ánh sáng
cát vàng trải đến tận bao xa
ánh bạc...
xanh biếc tựa ngọc ngà


22.

Theo lối xưa
in bóng đổ thường ngày
Hồi trai trẻ
và bây giờ xa lạ quá

Hàng sọ khỉ
thể nào che mùa nắng Hạ

Mưa đỏ con đường
buồn trũng mắt cơn say


23.

Đá hỏi rêu xanh có thấy buồn
Mưa thưa đợi gió sớm chờ luôn

Xanh rêu đã trải chiều mưa lạnh
Đón nắng đi về cuối ngõ thuôn.

24.

không để lỗi hẹn và rồi anh sẽ đến
dải mây xanh nắng lụa giữa núi rừng
tóc mai se lạnh
địu hoa và sương sớm trên lưng

nàng thỏ thẻ
chúng mình cùng bước nhé...


25.
Thả vào phấn khích thanh âm bổng
Buông nhẹ suy tư nốt giáng trầm.

 

26.

Nụ hoa đỏ nhỏ xinh xinh
Tựa môi son thắm em mình lúc xưa
Cười duyên mắt khẽ đung đưa
Trao lời tình tứ thiệt vừa lòng anh.

Read more: https://minhvu.preview.webnode.page/products/lpm3/

Nụ hoa đỏ nhỏ xinh xinh
Tựa môi son thắm em mình lúc xưa
Cười duyên mắt khẽ đung đưa
Trao lời tình tứ thiệt vừa lòng anh.

 

 
               GÃ MỒ CÔI
Lẳng lặng nhìn đời mãi cuốn trôi
Ngồi đây ta biết hết Xuân rồi
Nhìn em rực rỡ trong ngày Hạ
Chợt nở nụ cười trên khóe môi
Hôm qua có gã còn mơ mộng
Đến tặng giai nhân một nụ Hồng
Mượn gió giao mùa trao nỗi nhớ
Qua rào chẳng dám hắn ngồi trông
Yêu lắm nhưng tim còn vụng dại
Để tình phiêu dạt chốn xa xôi

Luyến thương chẳng trọn buồn tê tái

Thắt mảnh khăn buồn gã mồ côi

----------------
              TIGÔN MỚI NỞ
Giàn Ti-gon nở hồng sương sớm
Gió đung đưa cánh bướm lượn lờ
Bên đường cỏ dại ngẩn ngơ
Theo cùng em bước dáng thơ tóc huyền
Lí lắc cười tiếng khuyên líu đấu
Bờ vai gầy thả dấu lời yêu
Hông nhà vách ván liêu xiêu

Thì thầm lời ngọt bao nhiêu hẹn thề
Anh có về càng thêm nhung nhớ
Lúc xa rồi xin chớ bặt tin
Ở xa xôi ấy biết tìm
Đâu hình dáng cũ đâu tim người tình
Hai mái đầu lặng thinh rộn nhịp
Mắt đẫm buồn cho kịp chiều hôm
Tiễn người sương khói vương hồn
Trao nhau đắm đuối nụ hôn tạ từ


------------------------
                HOA ƯU ĐÀM
Ngàn năm mới nở một lần
Ba ngàn năm nữa kiếp phần đã qua
Phúc nào lại được ngắm hoa
Hên xui may rủi hoá ra phận người
Lẽ nào chỉ để mà chơi
Lẽ nào chỉ để đầy vơi nhọc nhằn
Nước còn sóng dợn lăn tăn
Đời cho hư ảo nằm lăn ra cười.
May lành một đoá hoa tươi
Trăm năm diệu vời huống đặng ngàn năm.

----------------------
                    NHỊN ĂN
               (họa thơ của họa sĩ Vivi Võ Hùng Kiệt)

Nhịn trắng đến giờ đã quá trưa
Tật hay ăn lắm dễ nào chừa
Phải đâu ham hố bàn chi nữa
Cầm chắc nhịn thèm thế được chưa
Giữ nước, hay ăn càng khó chữa
Cầm hơi bớt uống cũng bằng thừa
Có chăng ăn chậm cho từng bữa
Vóc dáng yêu kiều thật dễ ưa.

LÀM SAO LẤY LẠI DÁNG XƯA (xướng)
V2 - Võ Hùng Kiệt

Nhấm nháp ngon ơ sớm tới trưa
Đêm khuya lại đớp gặm không chừa
Mồm đầy ngốn mãi còn thêm nữa
Bụng ứ nhơi hoài há chịu chưa
Đến lúc căng phì da nhũn vữa
Rồi khi béo phị mỡ dư thừa
Hơi đâu cứ phải ăn rồi mữa
Cố khoét tiêu tùng chỗ khó ưa.