B í c h l i n h k h a 1

B í c h l i n h k h a 1

Mưa chiều Hạ             Chiều Đông xứ bưởi     Chúa đã khải hoàn     Giấc nam kha
Hoan ca Mẹ về trời     Gặp giữa cố đô             Đường đời                  Dòng nước xưa
Dòng sông quê mẹ      Đêm mặn nồng             Đánh mất cuộc tình    Dám họa thơ bác Lãng
Chỉ vì con                    Chia xa                          Chạy chợ                    Nhớ cha An-tôn Dậu
Bạn nhỏ                       Bạn                               Nhớ ao quê                 Ao quê
Tình thương để lại       Tình tự                          Thiện chân                  Trốn tìm
Gió Brunei                   Làn hương thơm           50 năm tận hiến

      MƯA CHIỀU HẠ

Trời chiều vần vũ lắm mây bay
Ta vẫn đợi nhau trên lối này
Gió thổi mưa dồn về ký ức
Hạt gieo hạt ướt hạt đan tay

Phượng hồng chớm nụ gió lay lay
Mưa Hạ chiều vương thương những ngày
Lóng lánh đường xưa mưa có biết
Mây giăng lối cũ gió nào hay

----------------------
     CHÚA ĐÃ KHẢI HOÀN

Tôi tín thác
trong khi Người khởi thắng
Tôi tin xác thân
rồi trỗi dậy
những ngày sau
Những linh hồn
sẽ tìm lại nhau
Trên hờn oán
ghét ghen
là miền đất hứa

--------------------------
            GIẤC NAM KHA
Nhuệ khí hiển vinh giấc mộng lành
Thầm mơ sự nghiệp chốn công danh
Nhân hoà địa lợi ta ôm tất
Vận lỡ thời thiên thế bất thành
------------------
            GẶP GIỮA CỐ ĐÔ
Gặp được giữa cầu đầu đã bạc
Loà xanh đỏ ngỡ lạc thiên thai
Lưng còng chống gậy cả hai
Tràng Tiền núi Ngự chưa phai tháng ngày
Dòng Hương Giang chửa thay luồng chảy

Anh em mình cả thảy da nhăn
Mắt mờ gối mỏi rụng răng
Ngồi đây giữa chốn hoa đăng lòng sầu
Nước chảy về đâu cầu mấy nhịp
Thuyền câu rong ruổi biết bao lần
Khi nào mới được dừng chân

Bày chung rượu nhạt lâng lâng phiêu bồng

-----------------------
                    ĐƯỜNG ĐỜI

Đời vẫn trôi vẫn chảy vẫn song hành
Và mỗi bước chân ta là ánh sáng
Trời rộng mở Tương lai là xán lạn
Bước bước nhanh nếu chẳng muốn đứng bên đàng
 
-----------------------
       DÒNG SÔNG QUÊ MẸ

Rồi năm tháng theo tôi như bất tận
Quê hương ơi gói trọn nỗi vui buồn!
Nhớ miên man tình muộn kẻ tha phương
Và những lúc sóng đời dâng quá đỗi

Vòng tay Mẹ giang ra hằng đón đợi
Giữa Kỳ đài mỏi mắt ngóng con về
Tiếng thanh ngân ôi thánh thót đê mê
Dải sông Quýt xuôi dòng vào phố chợ

Nài chân bước lên đường Đen, bỡ ngỡ
Bao đổi thay trên lối cũ thân thương
Ngôi nhà thờ yêu dấu đã muôn trùng
Lòng rạo rực tâm tư vừa bật khóc

Trung Lao đó, quê hương là gấm vóc
Hồ Đức Bà nắng xuống liễu buông lơi
Tháp lầu chuông soi bóng cả khung trời
Đài Cha Thánh uy nghiêm đèn sáng tỏa

Nhà xứ mới cho đoàn con ấm thỏa
Suối tinh tuyền Đền Thánh xứ Trung Lao
Con về đây trong nỗi nhớ dâng trào
Hồn thổn thức nương triều thiên Mẹ Chúa.


--------------------
          ĐÁNH MẤT CUỘC TÌNH

Một chút hanh khô chút nắng vàng
Chút tình đánh mất, thời dở dang
Ai về chốn cũ chôn kỷ niệm
Xin gửi tình tôi đến với nàng

Xin gửi tình tôi đến với nàng
Cuộc đời đánh cắp mất tâm can
Đánh cắp nàng xa rời dĩ vãng
Để mối duyên ta cũng bẽ bàng


------------------

               CHỈ VÌ CON

Lòng con trẻ vô tư trên thập tự
Nhìn cuộc đời đẹp tựa những giấc mơ
Giòng người vui như chẳng khốn bao giờ
Mà sao Chúa đớn đau chịu khổ nạn
Con rạng rỡ dưới bầu trời tươi sáng
Mà Chúa ơi ! Chúa lại phải sầu thương
Người chen chân tất bật hai bên đường
Người đi kiếm tiền tài là lẽ sống
Để mặc Chúa đau thương chiều gió lộng
Chết trên đồi thấm máu gôn-gô-tha
Khi con về phố chợ vốn là nhà
Trong đêm đến quỳ bao lâu thổn thức
Mắt ngấn lệ trong nguồn ơn Thánh đức
Chúa đã buồn đã chết chỉ vì con
Và bao lâu trên dương thế vẫn còn…


--------------------
                CHẠY CHỢ
Buôn bán suốt năm chưa đủ đấy
Năm thì mười hoạ ấy chợ đông
Hơn khi khó nhọc chạy đồng
Nhọc nhằn hôm sớm con trông chồng chờ
Gia đình tươm tất mơ chẳng được
Cố lắm chỉ hòng nước cáy thôi
Đông con vỏn vẹn non nồi
Cơm chưa đầy bát ỉ ôi réo đòi
Đành nhịn trắng mong con no thoả
Con nên người chẳng bõ công cha

Danh thành báo hiếu mẹ già
Sớm hôm tần tảo chợ xa gánh gồng.


-------------------
                BẠN NHỎ
Phương Đoài có nhắm mắt đi không?
Mình tưới cho cây đồng trổ bông
Mai nọ hoa tươi… thì đến Hạ
Mốt này cỏ úa… sẽ sang Đông
Đồng xanh có những cô cò trắng
Mỗi đứa cùng chung giấc điệp hồng
Rồi nữa chúng mình còn nhớ mãi
Đằng kia có ý kiến gì không?


--------------------
              NHỚ AO QUÊ

Viễn xứ phồn hoa vẫn nhớ nhà
Nhìn về quê cũ hết can qua
Mây buồn mắt biếc mày chau lệ
Đất nhớ thân gầy dạ xót xa
Vẫn biết ao xưa giờ giá lạnh
Cho dù quán nhỏ tối chưa nhòa
Cố hương đâu dễ vào quên lãng
Những nuốn thăm ao tuổi đã già.
 
------------------------
           TÌNH THƯƠNG ĐỂ LẠI

Trong ánh mắt của người bao trìu mến
Hằng tràn dâng đầy ắp nỗi yêu thương
Bao suy tư ấp ủ giấc miên trường
Lòng ước nguyện cùng chiên làm hy lễ
Nguồn mạch suối long lanh thêm mắt lệ
Tưới xanh đồng, xanh bờ cõi quê hương
Xanh dòng sông, xanh cả những con đường
Làm dịu nhẹ trong con cơn nắng Hạ
Tim rung động nhân sinh nơi bản ngã
Chốn phù du nên chẳng chỗ náu nương
Ngày trở về nơi vĩnh phúc nhiệm thương
Trong áo trắng vinh quang khi rửa tội….

…Cha đã khuất nhưng trong Cha không vội
Vẫn cùng con cùng Giáo Xứ trong đời
Vui lên đi vì đức mến không vơi
Trên Thiên Quốc hỉ hoan Cha vẫn đợi…

 
----------------------
                THIỆN CHÂN

Nam mô thế tục thiện chân ru
Một kiếp lai sinh chẳng thể đùa
Trời sanh nhân thế trầm luân khổ
Tại tù hỉ lạc ấy chân tu

Phật pháp luân hồi luật chỉnh chu
Tại tâm u đắm bể phù du
Không không sắc sắc do ta cả
Vô nộ vô ưu chẳng khoẻ ru.
----------------------------
               GIÓ BRUNEI

Cái xóm nhỏ trưa nay nhiều khách đến
Hỏi gió ơi cảnh nó có ghen không
Họ đẹp rồi mà lại thích chơi ngông
Choán đường gió vào đùa vui với cảnh
Cười chúm chím gió ơi đừng có sánh
Cảnh đẹp rồi hai bạn lại xinh hơn
Để mỗi chiều cho cảnh đỡ cô đơn
Họ cùng chụp chung hình mình mới thích
Làm kỷ niệm cho mỗi kỳ du lịch
Xóm nhỏ này như quà tặng gió ơi


-----------------------
                 50 NĂM TẬN HIẾN

Từ khi Ngài đến ngự trong con
Lộc thánh tuôn ban tựa suối nguồn
Khẩn nguyện cùng dâng đời nghĩa thảo
Ân ban đã trọn sống hòa ơn
Dâng đời phục vụ vui nhân thế
Tu đức chuyên cần mến Chúa hơn
Thấm thoát năm mươi năm tận hiến
Cùng Người âm phúc gieo muôn phương.
 
     CHIỀU ĐÔNG XỨ BƯỞI
Có ai về xứ bưởi
Cho ta gửi lời thương
Kỷ niệm xưa ngôi trường
Dưới con đường nắng đổ
Những hạt màu còn vương
Vệt ký ức ngày thường
Mảng nhớ nhung chẳng tưởng
Mái ngói mờ hơi sương
Chiều Đông rét dựa tường
Đắm nhìn màu khói thuốc
Rặng bạch đàn thân thuộc
Những bờ gió lắt lay
Bạn bè tay trong tay
Dạo trên đường kỷ niệm
Dáng cô em kiều diễm
Ngày về học qua đây
Cho nỗi nhớ giăng đầy
Tranh tương tư nét cọ
Chân lạc từng con ngõ
Khiến lòng ai ngu ngơ
Bên giá vẽ trông chờ
Trao lời thơ trìu mến
------------------------------------
 
       HOAN CA MẸ VỀ TRỜI
Tháng tám về nương tà áo mẹ
Lời kinh trầm thoảng nhẹ du dương
Người như đuốc sáng soi đường
Dẫn con vững lái giữa cơn sóng thù
Con bé nhỏ phù du biển lớn
Vâng nghe Mẹ sớm tối cầu xin
Cậy trông Thiên Chúa giữ gìn
Siêng năng lần hạt đức tin vẹn toàn
Lòng dấu ái hỉ hoan cảm tạ
Vầng Ô lên sáng toả tinh cầu
Hôm nay tươi sáng nhiệm màu
Mẹ về Thiên Quốc ngọc châu rạng ngời.

 
------------------
         DÒNG NƯỚC XƯA

Lững lờ dòng nước chảy về đâu
Tứ Quý sông nay đã mấy màu
Bến cũ nước xưa nào thấy nữa
Lặng trông theo nắng... bạc trên đầu

Tuổi thơ vui tắm sông thuở ấy
Ngụp lặn bên nhau mặt nước đầy
Tôm cá theo hùa tìm chỗ ẩn
Bọt trào tung bắn tuốt trời mây

Chiều buông sóng nước lăn tăn chảy
Chiếu ánh hoàng hôn gió nhẹ bay
Hè đến Hè đi... Thu lại đến
Thuyền dời bến đợi tháng rồi ngày.


----------------------
              ĐÊM MẶN NỒNG
Một chút hành khô chút mỡ gà
Chiên tình ta với bụi thời gian
Xém vàng ta vớt qua một góc
Lót giấy để lên thấm mỡ dầu
Bắc chảo nhớ nhung làm nước xốt
Xi-rô cây thích bỏ thêm vào
Bia tươi ta rót lưng chừng đốt
Mùi tây ân ái chút hương cao
Xẻ thêm mấy lát chanh ghen chứ
Xen lẫn thêm vào chút nhớ thương
Nước xốt rưới lên niềm hạnh phúc
Nạo thêm bơ lạt những đêm trường
Dùng chung với chén hương tình ái
Vang đỏ chút thôi đã dậy mùi
Đôi lứa hương nồng lòng vui sướng
Trăng đem ta lại chốn thiên thai.

 
----------------------
          DÁM HỌA THƠ BÁC LÃNG

Thơ Bác “Lãng” “đã đong đầy”
Trò chơi con chữ, Bác bầy ô “quan”
Em nào có dám, có “gan”
Họa thơ bác “Tử”, thế gian mấy người
Bác “Lan” xin hãy đừng cười
Cho em “kiếu” nhé, trẻ người “non răng”
Táo ngon em giữ để dành
Nào đâu lỡ gọt, lỡ đành nhâm nhi
Bác thích, dâng bác vài ly
Nhậu con khô đuối… là đi lừng khừng.


-----------------
                    CHIA XA

Phố thị chiều nay mưa mở hội
Bầu trời xám cả lối chim di
Mưa về kín phủ đường đi
Bập bùng trống ngực reo chi trong lòng
Nhật ký còn lưu giòng mực ướt
Hạt buồn đã vỡ trước hiên xưa
Nhớ anh nhớ trọn chiều mưa
Nhớ từ dạo trước nhớ trưa hẹn thề
Nhớ quán chiều cà phê nhỏ giọt
Lời thì thầm ướt ngọt bờ môi
Tình ơi tình lỡ xa tôi
Người ơi người đã xa xôi mất rồi
Gió biển vào mang đôi vị mặn
Em xa anh mắt đẫm mi cay
Cà phê uống vậy mà say
Say hương say gió, thổi bay vào hồn
Tôm nấu bầu chiều hôm nhớ mãi
Cõi lòng em ở lại nơi nhà
Ngoài kia mưa vẫn cùng ta
Mình cùng nhung nhớ… chia xa tháng ngày


----------------------------
  NHỚ CHA ANTÔN TRẦN ĐỨC DẬU

Ngất lịm, nỗi đau toàn Giáo Xứ
Bầu trời buồn lắm, mấy hôm rồi
Hy sinh dâng hiến trọn đời
Cha nay về với Chúa Trời vinh thăng

Chúa cất nhắc từ nơi cát bụi
Phận tôi hèn, Cha cúi xin vâng
Hai tay dâng Chúa tuổi xuân
Giã từ kiếp sống phù vân, theo Người

Nhớ Cha lắm Ba Thôn nhớ lắm
Và mỗi khi chiều lắng nguyện kinh
Cầu xin Thiên Chúa Hiển linh
Cha về Thiên Quốc nghỉ yên muôm đời


-------------------
                    BẠN
Trà xanh rót chén tình luôn mãi
Vôi thắm trầu tiêm đãi bạn hiền
Đông về mưa bụi triền miên

Lá vàng hoa rụng bên hiên lặng thầm
Lúa đồng ngà lạnh câm chiều rét
Mùa Bấc vũ hồng bếp khói lên
Ấm lòng nghĩa bạn lâu bền
Tuổi già năm tháng càng thêm đậm nồng.

----------------------------
              AO QUÊ

Trở lại ao quê mấy bữa rày
Chân bèo cá lội nước lung lay
Thoảng nghe xao xuyến chiều cô quạnh
Tĩnh lặng ưu sầu gió nhẹ bay
Quán vắng đường xưa đầy cỏ dại
Nhà thưa lối nhỏ khuất chân mây
Cố nhân mê mải miền xa ấy
Có biết ao xưa nước vẫn đầy.
 
--------------------
              TÌNH TỰ

Lặng trông nắng hắt hiên nhà
Gió về ký ức ngày xa thoáng dồn
Mây chiều nào vắng môi hôn
Một trời hanh nhạt một hồn nhớ thương
Một thời đắm đuối yêu đương
Một đời nhung nhớ vấn vương cõi lòng
Nhớ nhau tình tự đôi dòng
Thỏa niềm mong ngóng khơi trong mạch buồn
Lam chiều vương… lệ trực tuôn
Hai dòng lệ nhỏ hai nguồn biệt ly
Bao mùa đã tiễn người đi
Bao mùa mừng tủi những khi chạnh lòng
Má hồng phận lắm long đong
Nổi trôi duyên thắm theo dòng thời gian
Chiều nay chớm gió thu sang
Một mình ngồi nhớ mênh mang một mình.
 
-----------------------
                 TRỐN TÌM

Thủa xa xôi chơi trốn tìm năm tháng
Ký ức đùa nghịch với thời gian
Em chân mây có biết tôi thầm gọi
Hoa tím vỡ tim tôi òa mứt rạn.


------------------
               LÀN HƯƠNG THƠM

Từ thuở Ngài khai thiên lập địa
Con người được sủng ái yêu thương
Trần gian thoát cảnh đêm trường
Ngợi ca cảm tạ tình thương Chúa Trời
Đã chịu chết cho đời được rỗi
Lấy yêu thương chuộc lỗi phàm nhân
Người ta sống chết xoay vần
Tre già măng mọc thế nhân lẽ thường
Cha mẹ già yêu thương phụng dưỡng
Đức Chúa Trời thờ phượng sớm hôm
Giữ gìn đạo nghĩa trường tồn
Cháu con nghĩa trọn với muôn ơn lành
Tránh lỗi tội thêm ngàn ân đức
Dạ thảo ngay hưởng phúc Cha ban
Ăn năn sám hối dư tràn
Hương thơm thánh thiện tỏa lan muôn đời.