(khóc cho những người thân yêu,
khóc cho đồng loại)
------------
Chưa thể vui và mừng chưa thể
Chưa đào ra tiền dễ được no
Dịch này còn lắm quanh co
Việc làm chửa có tự do chẳng còn Đi đâu cũng phải dòm ngó trước Lỡ dính vào là bước sa cơ Gỡ phong tỏa chẳng vội mơ Con vi còn đó chực chờ kết thân Ra đường gặp dân quân trình thẻ Nhớ đề phòng lắm kẻ giả danh Chửa đưa điện thoại thẻ xanh Y rằng chúng chộp giông nhanh mất liền Chẳng thể cười khi tiền đã hết Chẳng bình an cái chết gần bên Tránh xa những kẻ gây phiền
Giọng to miệng lớn gieo truyền cô vi Nơi đông người đừng đi đấy nhá
Kẻo không rồi rước họa vào thân Đường khuya ngõ vắng chớ gần Tay ga xe số mất chân đi làm Hai năm rồi tang hoang xóm ngõ Giãn cách khoanh vùng đỡ được đâu Dân tình khốn khó phát rầu Sinh cùng sinh tận sinh sầu thế gian Sinh ra kẻ cơ hàn đói rách Sinh ra phường hống hách đảo điên
Sinh ra bao cảnh ưu phiền Tuổi Xanh vắng bóng bạn hiền đưa chân
Nghĩa chồng vợ ân cần hôm sớm Mà sao đành đau đớn chia ly Con đang độ tuổi Xuân Thì Lỡ đành bỏ mẹ sầu bi não nùng Ông bà cũng trùng phùng Thiên giới Mẹ bùi ngùi tạ gửi xương tro Dương thế này chẳng còn như trước Dẫu níu kìm chẳng được như xưa Cháu con rớm mắt mới vừa Chít khăn xanh đỏ tiễn đưa về trời Chẳng thể vơi ngàn lời kính tiễn Các linh hồn Chúa miễn tội khiêm Cho nguôi tỏ hết nỗi niềm
Từ nay vĩnh biệt cõi riêng về trời
Sinh linh ở trên đời nhớ mãi Tháng ngày này những tựa can qua Bởi do nhân thế quá đà
Hay do nhũng nhiễu tham và gian manh
Rồi đói khổ dân lành khó tránh Vi rút bủa tràn nào lánh được đâu
Họa tai kia đó vẫn còn....
HẾT DỊCH CÓ PHẢI KHÔNG
Hết dịch lão làm nghề hát rong
Và ca những ngày u uất ở trong lòng
Hết dịch lão lại vẫn long đong
Lời bài ca bây giờ đã ngọng câm
Hết dịch, hết dịch có thật không
Mùa Đông vẫn nhiều người lê lết khóc....
Hết dịch, hết dịch có phải không?
Hết dịch hết ngày tháng thong dong
Rồi còn đâu những chiều của êm đềm
Hết dịch rối bời những lo toan
Và hằng đêm chập chờn cơn húng hắng
Hết dịch hết dịch hết hỉ hoan
Còn đâu có một thời ta vui sống
Hết dịch, hết dịch có phải không?
10-8-2021
--------
ÔI LÀ TÌNH Riêng tôi chỉ thích tình già Tình già không chỉ đậm đà mê ly Tình non khổ lắm mỗi khi Giận hờn ghen ghét hỏi chi là tình Tình còn khổ khi tình đỏng đảnh Tình còn đau khi chảnh với chồng Ba đồng một mớ trầu không Em chảnh với chồng được lợi gì không Cứ tưởng rằng em là của báu Để cho rằng chồng báo đời em Trơi ơi ngó xuống mà xem Đời tôi sao khổ tình non thế này Ấm ức lòng tôi nay chợt nghĩ Ẵm tình già thích chí an vui Chiều về bia bọt được khui Đêm nằm thẳng cẳng vợ tui móc mùng Sáng ra thể dục đi cùng Vợ không hó hé chẳng màng ngó ngang Vợ giờ như của ăn đàng Chớ có chàng ràng tớ chẳng thèm xơi
-------------------
NHÀ XƯA CỦA CỤ TRÙM HỢP
Nét rêu phong
trăm năm đã có thừa Nhà Cố Tổ như còn mang nhiều dấu tích Bể nước hoang buồn thẫm ngả bóng chiều xưa Khung cửi nhện giăng Thu về thêm tĩnh mịch Lá rụng sân nhà, mồng tơi tím nở dưới rào thưa.